Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

Báo và Blog

Phong: Có bài viết ngoài lề một chút nhưng thấy hay có liên quan chút xíu tới chúng ta (cùng giới blogger cả) nên copy về cho anh em ít sống trên mạng tham khảo. Bác nào ko thích bỏ quá cho em! Anh em mình đang làm cái mà xã hội đang sôi sùng sục lên là viết blog (vì báo viết bây giờ dạt hết về lề phải rồi, chỉ khai thác mấy chuyện đâm chém, sex, show hàng, lụt lội...nhưng cũng để cho vui thôi, chẳng giải quyết được việc gì chán ngắt. Đời sống xã hội giờ phong phú nên ta cứ ...tự sướng thôi!)  

Nguồn: blog Trương Duy Nhất.

Tôi có ông bạn đồng nghiệp nói một câu khá… nổi tiếng: “Báo Nhân Dân là loại báo mà không có nhân dân nào đọc!” Anh ta nói câu này ngay tại trụ sở báo Nhân Dân, trong một cuộc tiếp xúc do ông Hữu Thọ chủ trì (lúc đó ông Hữu Thọ đang là Tổng Biên tập tờ Nhân Dân, đâu cỡ năm 1996 gì đó). Vì thế mà rất dễ hiểu khi không bao giờ thấy anh cầm tờ Nhân Dân trên tay, dù mỗi buổi sáng, cùng với cốc cà phê trước mặt anh luôn có không dưới dăm bảy tờ báo các loại.

Vậy mà hôm rồi gặp, anh bảo: Dạo này tớ đọc mỗi báo… Nhân Dân thôi. Tưởng anh nói kháy, hóa ra thật.

- Này nhé, bây giờ tờ nào cũng như nhau, chả có đếch gì để đọc. Tờ nào cũng thành báo… Nhân Dân hết rồi. vậy thì mỗi sáng, tớ mua một tờ Nhân Dân đọc là đủ, lại… rẻ nhất.

Làm báo, nghe mà buồn nẫu ruột. Nhưng không cãi được!

Và có lẽ, do vậy mà dạo này thiên hạ chen nhau chạy sang đọc blog, đọc đến nghẽn mạng. Dân tình, rồi cả mấy quan VIP cũng vậy, cả ủy viên này, thường vụ nọ cũng thế.

Không biết sự “chuyển biến” này là dấu hiệu mừng hay lo? Chỉ biết rằng dạo này đi đâu, gặp ai cũng thấy vỗ vai: Tớ đọc chú thường xuyên đấy, đọc kỹ lắm đấy. Hỏi đọc báo à? Ai cũng trả lời rằng: Không phải, đọc blog! Thế có… chết không chứ!

Hôm qua, một bạn đọc là sinh viên lại vào comment thế này: Blogger Trương Duy Nhất hay ho, thú vị hơn... nhà báo Trương Duy Nhất!

Nói thế thì khác gì… mắng nhau!

Hôm rồi ra Hà Nội họp, lại thêm một VIP, VIP kinh hoàng luôn vỗ vai: Chú mày viết khá đấy, hay, giỏi giỏi! Ơ, anh đọc báo em kỹ thế à? Không, tớ đọc… blog chú đấy! Thế anh thấy em viết có… phoảng động tí nào không, nghe nói người ta hét toáng lên rằng “thèng Nhất nó viết… phản động”?

Chúng nó nói thế thôi, chứ đọc blog chú chúng khoái… bỏ mẹ! Tớ thích và thuộc câu này của chú: “Trong hội trường thì oang oang chụp mũ, phê phán, chỉ trích như... nã đạn rằng tác phẩm này, thằng nhà báo, nhà văn nhà thơ kia là... phản động. Thế nhưng về phòng, chính họ lại cặm cụi chép những thứ “phản động” ấy một cách nâng niu, trân trọng vào sổ tay và đêm đêm nhẩm đến thuộc lòng”.

Nói thật chú đừng giận nhé: Đọc báo chán bỏ mẹ! Dạo này bỗng dưng tớ ghiền đọc blog - Ông ôm riết tôi, và tôi tin rằng riêng điều đó thì ông rất thật.

Càng ngày càng thấy nhiều nhà báo… thò tay viết blog. Càng ngày càng thấy nhiều người chen nhau đọc blog đến nghẽn mạng. Đấy là dấu hiệu buồn hay vui?

2 nhận xét:

Bien_irt nói...

Trong blog này ông Phong cũng viết khỏe như Trương Duy Nhất

Ngôi nhà chung 12A nói...

Ông Biên viết bài đi cứ nhận xét hoài thế

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com