Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Hồi tưởng....

Hồi tưởng……….
Thường những gì đẹp đẽ đều mang lại cho ta cảm giác muốn ở lại, sống mãi trong cảm xúc và không gian đó! Sau đó rồi sẽ là nỗi nhớ và mêng mang tiếc nuối… Phần vì thấy sao thời gian nhanh quá chưa đủ cho ta tâm tư trò chuyện với bạn bè, phần nữa cũng đơn giản chỉ là tiếc nuối mà thôi……!!!
Ngày về hội lớp tôi tìm lại ký ức tuổi học trò, còn bây giờ… chắc bạn cũng giống tôi ngồi hồi tưởng và cảm nhận dư âm đã qua trong 3 ngày đáng nhớ đó!
 Đặt bàn tay lên môi, giữ chặt tiếng nấc nghẹn ngào
Thởi gian sao đi mau xin hãy ngừng trôi
Dù vẫn mãi luyến tiếc khi đã xa rồi
Bạn bè ơi vang đâu đây còn giọng nói tiếng cười
Những nổi nhớ niềm thương gửi cho ai
(trích lời bài hát “Mong ước kỷ niệm xưa”)
Sau bao ngày mong chờ, hồi hộp và rồi cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau.
Cảm xúc đầu tiên rất khó quên trong tôi là khi gặp nhóm bạn từ T.P HCM ra. Các bạn ạ! Vẫn biết các bạn đã rất cố gắng để về với chúng tôi, thế nên khi thấy các bạn giây phút đó-ngồi chờ đợi chúng tôi ở quán cóc vỉa hè sân vận động Mỹ Đình, tôi thấy nghẹn nghèn, không dám nhìn thẳng vào ai, ào tới bắt tay mọi người thay cho lời cảm ơn từ đáy lòng mình!
Còn nữa, chúng mình nhớ không khi gặp nhau dưới sân bóng, từng bạn từng bạn đến gặp nhau mừng vui thăm hỏi, câu được câu mất trong cái không khí tưng bừng rộn ràng nhịp trống phách, ồn ào và náo nhiệt của trận giao hữu bóng đá. Đây có thể nói là điểm đặt chân tìm lại mình đầu tiên ở những ngày xưa của các bạn nam, nơi mà quả bóng gợi cho các bạn bao kỷ niệm phấn khích, tự hào và say mê…
Bữa tiệc trưa hôm đó chúng ta đã tìm lại nhau kề cận qua từng bàn tiệc, chúc tụng nâng ly nói cười rôm rả…
Chiều họp lớp tiếc sao thời gian ngắn quá, sau những cảm xúc trang trọng từ lời của Thầy, tiếng của bạn thì mới thấy chưa kịp có vài lời tri ân với các Thày-Cô, chưa kịp cùng nhau ôn lại vài kỷ niệm thời phấn trắng bảng đen hay xin nhau giọt mực mỗi khi lỡ quên….Vẫn nơi đây nhưng không gian đã khác….
Sau những giờ phút đó là những xúc cảm tràn ngập sự gắn kết đan xen sự tự hào khi chúng ta cùng mang màu áo 12A-K30, tất cả các trái tim nhìn cùng về một hướng, chúng ta là của nhau, của 12A thân thương… Thướt tha, bay bổng những tà áo dài rực rỡ dưới ánh nắng vàng nhạt, mỏng, ấm áp của chiều thu…Khoác tay nhau chụp ảnh với những tình cảm thân thương trìu mến! sao chúng mình không chụp nhiều, thật nhiều ảnh nữa đi các bạn, giây phút này có lặp lại nữa đâu!!!
Và hình ảnh khắc ghi sâu đậm mang lại cho ta niềm tự hào-yêu thương hơn cả là bức ảnh tập thể sáng rực với từng gương mặt sau 20 năm gặp lại. Trở về sau 20 năm tâm hồn ta vẫn tinh khôi và nhiệt huyết như màu áo phải không các bạn! (nhớ thương 2 người bạn đã ra đi và xin chia sẻ với những bạn không về được trong dịp này).
Nắng chiều tàn cũng là lúc chúng mình nhìn thấy ngôi nhà chung có thật của chúng ta đã được chăng đèn-kết hoa trong khuôn viên yên ả và tiết trời hơi se lạnh cuối thu! Bước trên xe xuống, ai ai cũng cảm thấy ấm lòng như được đón chào trở về bên vòng tay của mẹ. Đây rồi! đây sẽ là nơi ta thả hồn sống lại chính mình bởi xung quanh ta là bạn bè xưa cũ. Nâng ly, hô hào góc nọ, nhóm kia, cười nói râm ran…xuýt xoa thưởng thức chén rượu nồng, gắp bỏ thức ăn mời nhau…và ngoài kia dưới sân khấu lung linh ánh đèn màu và sương thu đang xuống, bạn bè ta đang cất cao lời ca tiếng hát âm vang cả một góc trời…
Lửa trại được đốt lên từ khóm củi chất hình kim tự tháp, nhen dần và hồng rực xua tan bớt cái lạnh của màn sương. Trời lạnh nhưng chúng ta không lạnh, vẫn màu áo ấy tay trong tay, vai bên vai cùng chung tiếng hát để thấy trái tim gặp trái tim cùng hòa chung tấm lòng như chính lời bài hát vậy:
“…Mặt đất bao la anh em ta về gặp nhau
Mừng như bão cát quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam…”
(Lời bài hát “Nối vòng tay lớn”)
Chơi trò chơi nhé! Tình tứ, đong đưa, nhịp nhàng cắn chung quả táo… Hát đồng đội ganh đua- thắng thua đưa ta trở lại chính ta của thủa học trò…Giải thưởng là những đèn trời được thắp sáng bởi bao cánh tay cùng chung sức nâng đỡ lên cao, nó mang trong mình ngọn lửa mà trong đó có niềm tin yêu của bao trái tim, đôi mắt đang dõi theo hướng bay mỗi lúc một cao hơn xa hơn, vượt qua mỗi ngọn cây, nóc nhà hướng ra trời biển bao la…
Lửa trại ấm áp, bập bùng, tí tách…ngồi bên nhau quanh đống lửa, chúng ta đều có những cảm xúc rất thiêng liêng và đáng nhớ. Phần nào cảm xúc đó đưa ta trở về những rung động sâu thẳm của tuổi học trò rất mơ hồ và trong sáng…, tiếc rằng ngòi bút có hạn không thể diễn tả được hết, chỉ có thể tặng các bạn 2 câu hát:
“…Tình mình là tình đẹp nhất đó anh
Tình tuổi học trò mực tím áo xanh…”

(Lời bài hát “Môi tím”)

Tản mạn đâu đó là hình ảnh anh bạn say sưa hát, hát mê say bằng cả tâm hồn, hát như thả lòng mình giữa bao la đất trời để tặng cho bạn bè, cho khách ghé thăm…. Thấp thoáng đâu đó lại là vẻ mặt trầm tư của anh bạn, mà tôi nghĩ rằng đó không phải chân dung của bạn, sao không thể hiện hết mình đi bạn, chúng ta cùng một nhà mà…!!!
Cảm nhận chung sau cùng của chúng mình là gì nhỉ?  Có phải ta đã xích lại gần nhau rồi không các bạn!
Đôi dòng miên man …..

Ng.Nhung


Phong: cái cảm giác...nghèn nghẹn của Nhung là đây này! Tớ lúc đó cũng nghẹn. Nhưng mà là nghẹn...bắp (ngô)! hehehe


Vì comment nó ko cho chèn hình nên mạn phép bạn Nhung cho tớ gửi ké lên đây nhé! (tớ có comment ở dưới rồi)


9 nhận xét:

Ngôi nhà chung 12A nói...

Chờ mãi mới thấy bài viết của các bạn nữ và cụ thể là Nhung.
Qua bài viết của Nhung mọi người mới thấy bạn ấy tình cảm thật đấy,mình rất cảm động với tâm trạng nghèn nghẹn của bạn khi đón các bạn Miền Nam. Bây giờ có lẽ nhiều bạn (có lẽ chủ yếu là nam lớp mình ) không thấy Nhung "Lạnh lùng" nữa nhé!
Nhân chuyện hồi tưởng của Nhung về mấy ngày gặp mặt mình chợt hồi tưởng về cô bạn này ngày xưa.Xin viết ra đây vài dòng hồi tuởng về bạn thời cấp 3.
Đầu tiên mình ấn tượng với bạn Nhung là ngay khi mình thi vào cấp 3, mình và Nhung cũng phòng thi.Ngày đấy mình từ xã xuống huyện thi với tâm trạng rất lo lắng,vào phòng thi lại thấy có mấy bạn nữ làm bài rất tốt (cụ thể là môn toán ) mình choáng lắm,sau này biết tên là bạn Nhung và bạn Nhàn cùng lớp (chứ không hẳn mình chú ý bạn ấy xinh và mặc đẹp đâu nhé!tất nhiên bạn ấy cũng rất nổi). Mình còn nhớ là khi xem điểm thì phát hiện có người xếp ngay trên mình tên Nhung có điểm thi rất cao (mình nhớ không nhầm là cao nhất trong thí sinh vào trường lúc đó). Sau này bạn ấy thi tốt nghiệp cấp 3 với số điểm thủ khoa trường mình thì phải. Khi vào học cùng lớp mình lớp 10 mình còn nhầm tên bạn là Thanh, phải sau vài tháng mới biết là nhầm mà tên là bạn Nhung, người thi điểm rất cao khi vào trường. Chuyện mình nhầm tên bạn Nhung thành tên là Thanh có một kỷ niệm rất nguy hiểm (hôm nào mình viết sau, đây là một bí mật mà ngày đó lộ ra mình TOI luôn).
Tromg quá trình học cùng lớp mình khâm phục Nhung lắm, vì bạn học giỏi đều các môn, một ví dụ điển hình là năm học trường đưa môn Sinh vào thi học kỳ bạn được điểm 10 (trong khi học khối A). Ngoài ra trong con mắt mình ngày ấy bạn là hình ảnh một bạn nữ rất tự tin, hiện đại, ngày ấy mình cảm giác Nhung ở đẳng cấp khác cao hơn mình,mãi sau này khi học gần hết cấp 3 mình mới bớt cảm thấy choáng ngợp trước bạn ấy. Nói thật là nếu năm lớp 10 mà bạn Nhung ra đường có chào mình có lẽ mình không dám trả lời vì choáng!
Các bạn và Nhung thấy buồn cười không?
Bây giờ thì Nhung vẫn là người phụ nữ hiện đại, tự tin và năng động mà mình vẫn khâm phục.
Mình cũng rất vui mừng là ông bạn nối khố của mình đã chiếm được trái tim Nhung.
Có một điều mình quá kém là ngày ấy mình và ông bạn nối khố rất hay đi học cùng nhau, ngồi cũng bàn mà mình không hề nhớ hay ấn tượng điều gì về biểu hiện cảm tình của bạn mình với Nhung. Điều này đến bây giờ mình cũng chưa hỏi K xem ngày ấy có cảm tình chưa? nhưng mình không hỏi đâu vì mình biết ông này sẽ không trả lời rõ ràng.
Xin chúc Nhung mãi hạnh phúc bên ông bạn nối khố của mình.
Cao Nguyên

Ngôi nhà chung 12A nói...

Phong: sau một thời gian tìm hiểu C.Ng. qua blog tôi phát hiện ra bạn này quả là nhớ lâu, từng chi tiết nhỏ (đức tính này thường đi 1 cặp với...thù dai, nhưng chắc bạn mình chỉ có 1/2). Điều đó quả là đáng quý nhưng sẽ làm bạn mình...già sớm. Đó là nguyên nhân của quả đầu hói, Ng nhỉ? Chứ chả phải là tại em út nó xoa đầu cậu đâu!

@ Nhung: Thai nghén lâu quá bạn ạ! Nên đọc bài mà từng chi tiết nó cứ hiện ra như phim ấy.

Hôm trên đường trở lại SGN, mấy anh em cứ nói đùa là trận bóng đá hôm đó mình không thắng là do mấy bắp ngô ở sân Mỹ đình đấy. Đã già rồi mà còn phải đi Jetstar, trễ lên trễ xuống, xóc gần chết rồi mỗi thằng gặm mất mấy bắp ngô thì sao mà thắng nổi cơ chứ...(có ý trách yêu mấy bạn hậu cần HN đấy!)

Ngôi nhà chung 12A nói...

Nguyên: Gửi Phong và các bạn!
Thực ra lúc đầu mình có ý tưởng là sẽ viết khoảng 40 bài về ấn tượng của mình với từng bạn nhưng sau đó mình quyết định nếu bạn nào có bài, vào hoàn cảnh thuận lợi mình sẽ viết về bạn ấy. Tất nhiên với những cảm xúc,tình cảm bạn bè mà mình nhớ được để phần nào thể hiện tình cảm của mình với các bạn và giới thiệu lại cho bạn bè về bạn ấy.
Phong à! cái điểm hạn chế nhất của Nguyên là nhớ hơi bị DAI, còn thù LÂU thì có lẽ là không!
Khi viết về bạn bè cùng lớp mình chỉ viết mấy chi tiết theo cảm nghĩ và những điều ấn tượng nhất, chứ nếu viết hết về bạn nào đó theo trí nhớ của mình dài lắm. Giả sử viết về Khu chẳng hạn, người học cùng mình từ nhỏ thì có lẽ mình viết thành một cuốn tiểu thuyết. Kể cả Phong, Trung,Kế,Hiền....
Mong các bạn hay viết bài tham gia cho không khí lớp 12A chúng mình thêm vui vẻ và đầm ấm để mình có cơ hội luyện trí nhớ nhé!(Đằng nào cúng hói rồi, có còn tóc đâu nữa mà hói thêm nhỉ?)

t.thienke nói...

A, đã thấy bạn Nhung trở lại! Một bài viết cuốn hút từ đầu đến ...gần cuối, vì mình không hiểu hai hình ảnh cuối cùng có tính đối lập nhau, và "anh bạn" thì có phải là "bạn" không? Mình dốt quá!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Ng.Nhung: Nguyên ơi, tớ sợ độ cao lắm! cậu cho tớ đi "tàu bay" ở tầm thấp thôi nhé! rất trân trọng những ấn tượng tốt đẹp của cậu đối với mình!

@Phong a! quả thật P có nhiều tấm ảnh "độc" thật đấy!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Khu:
Cảm ơn em
Cảm ơn các bạn.

Ngôi nhà chung 12A nói...

Trà: Không chỉ có các bạn nam ngưỡng mộ bạn đâu, mà tụi con gái bọn mình cũng ngưỡng mộ bạn lắm đó, và cái sự ngưỡng mộ đó vẫn kéo dài đến tận bây giờ.
Đọc bài của Nhung làm mình sống những ngày chúng ta ở bên nhau vừa qua, bao nhiêu cảm xúc lại ùa về. Tớ nhớ lại cả nhũng ngày của 20 + 3 năm về trước nữa khi chúng ta là những cô bạn ngồi cùng bàn - 5 con khỉ. Cảm nhận của Nguyên về một cô bạn xinh xắn, thông mình, tự tin, hiện đại, mình bổ sung thêm là rất tình cảm, à mà còn có nhiều fan hâm mộ nữa (mà điều này là tất nhiên rồi) chắc cũng là cảm nhận của hầu hết chúng tôi.
Chúc bạn mãi tươi trẻ và hạnh phúc.

Ngôi nhà chung 12A nói...

Tôi luôn kể về Nhung cho các em tôi, nhân viên và các bạn bè đối tác của tôi mỗi khi có dịp. Tôi đã thầm học hỏi ở bạn rất nhiều đấy Nhung ạ : đức tính chu đáo, bản lĩnh, tự lập. Tôi thấy mình giàu có lên nhiều khi ở trong NGÔI NHÀ CHUNG của mình.

Ngôi nhà chung 12A nói...

Hienmax: tự hào khi trong tập thể có một người bạn như Nhung!

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com