VẪN BIẾT RẰNG…
Vẫn biết rằng em sẽ đi xa
Nhưng sao Hà nội đêm nay trở gió
tháng năm thương nhớ
hương hoa sữa nồng nàn
tiếng thở thời gian
Phố cổ
lối cũ
Chiều hồ Tây
se lòng
chút gió heo may
Vẫn biết rằng sẽ mưa ngâu tháng bảy
bong bóng phập phồng…
Lời nói chia tay sao vẫn ngập ngừng
Dáng nhỏ
“liêu xiêu
con đường nhỏ”…
Vẫn biết rằng mùa thu chưa tới
Tím một góc trời
cây bằng lăng đứng đợi
Mái tường xưa phủ kín rêu phong
Bến sông Hồng còn in dấu chân không
để lòng mình…
miên man nỗi nhớ
trăn trở
cho một cõi riêng tư
Vẫn biết rằng
Ngày hội
còn nghe câu: “người ơi…người ở…đừng về”
Sg4.
5 nhận xét:
Câu từ nghe quen, gần gũi với Hà Nội, con người Hà Nội.Đọc thơ mà cứ ngỡ được đằm mình vào những giai điệu của HN.
Về ý tứ diệu vợi của tác giả thì đọc một lần không thẩm ngay được!
Nếu không phải là một người đã từng sống và yêu Hà Nội cùng những kỷ niệm "nhiều nhiều" như Sinh chắc không thể làm được một bài thơ đẹp như thế!
Không biết khi làm bài thơ này, tác giả có nhớ về ngày mình lên đường vào Nam lập nghiệp không, nhớ về những hàng cây góc phố, những đêm Hà Nội trở gió cùng những "bóng hồng" năm xưa mà sao nghe da diết, tâm trạng và đầy cảm xúc!
...
Vẫn biết rằng
sắc bằng lăng chung thuỷ
Nhưng
sao một cành
vẫn nở mười hai bông?
Màu tím nhạt
chẳng đậm đà như cảm nhận
Vậy
hết nắng hè
sắc tím có còn không?
...
Sg4 ơi, học mãi ý tứ thơ lãng mạn và đẹp như thơ của tác giả mà không được, có khi phải cắp sách để Thầy kèm cặp thêm học sinh này thôi, Thầy có nhận học sinh này không ạ?
Rất mong đọc được nhiều bài thơ hay nữa của tác giả.
ltmp
@.Ltmp: Sư...(?)
Đăng nhận xét