Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

TẶNG ANH


Khi anh nhắc
Em hãy luôn coi anh là khách
Hãy dạ vâng thưa gửi như vừa quen
Em ngẫm nghĩ  ậm ừ cho qua chuyện
Đúng hay sai chuyện đấy có bận lòng?


Khi anh nói
Em hãy luôn luôn nhớ
Việc gia đình phải cùng anh chú tâm
Em hậm hực từ từ em làm hết
Những chuyện này lo một lúc cũng xong!

Anh đã đúng
Và em đã thấy
Người em yêu thật “nông nổi” giếng khơi
Đôi lời nhắc nhẹ nhàng nhưng sâu lắng
Bởi tình yêu luôn nhuốm phép nhiệm màu!

TG.LTMP

(Mình lại viết tiếp, hình như Ngôi nhà chung đã tạo cho mình
một thói quen nếu đã đăng bài thì ít nhất cũng phải  2 – 0
như trận Đội 12A và Liên quân ấy!)

1 nhận xét:

NT nói...

Có lẽ Phượng như một "hồ" thơ. Giống kiểu hồ Sông Đà ý. Cứ mỗi lần họp lớp Phượng chỉ cần mở cửa thế là thơ ào ạt chảy. Hy vọng trong buổi "thi hành việc cá cược" tới Phượng sẽ lại mở thêm vài cửa thơ để bạn bè lại được suy ngẫm, thưởng thức...
NT

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com