Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

NHỚ

Dải mây như vành khăn
Quấn quanh đầu ngọn núi
Hoàng hôn về yên ả
Ráng chiều đỏ chân mây
Đàn trâu lững thững về
Triền đê lượn quanh co
Ôm cánh đồng trải rộng
Xa xa tiếng chuông chùa
Vang vọng cả thinh không
Hoa cỏ may dập dờn
Vẫy chào như tay ai
Níu kéo bước tôi về
Con đò như cánh võng
Chao nghiêng giữa dòng sông
Chân bước vội xuống đò
Người em gái xưa đâu
Mắt tròn trăng mười sáu
Bông lục bình trôi xuôi
Đã về nơi bến đậu
Ngày xưa đừng lỗi hẹn
Đò xưa tôi gặp nàng.


10 nhận xét:

Ngôi nhà chung 12A nói...

Xin chúc mừng nhà thơ mới của lớp ta.Thật là bất ngờ từ khi có blog đến nay Cường không hề xuất hiện hôm nay Cường cho xuất bản luôn 2 bài thơ . Cả nhà thấy không lầm ngầm ... Thế mà chiều nay các bạn gái lại cứ thương Cường có mỗi mình giữa 11 chị em 12a . Hì ...hi chị em xem lại đi nhé đừng tưởng bở thấy người ta im lặng mà ...
Giờ thì em nghĩlại rồi.Ôi đúng là trai 12a !
Xuân Hồng

Ngôi nhà chung 12A nói...

@ Hồng: Trai 12A cũng...tạm thôi. Gái mới kinh! Nhưng có lẽ phải đợi vài ba năm nữa mới "chín".

Giờ tôi biết chất xúc tác của Cường rồi!

Phong

Hienmax nói...

Cường à, nhớ đêm hè hôm nào uống rượu ở sân nhà Sinh tại Hải Hậu, nghe qua mấy câu ông nói về tôi và Sinh, khi ấy tôi đã biết ông là người có tâm hồn thơ ca. Giờ khi Cường làm thơ mình không ngạc nhiên, mà thấy thích thú được cảm nhận và khám phá, thêm tí tò mò như Phong nữa.

Bài thơ rất hay với cảnh quê hương, bến nước con đò thật trữ tình, yên ả như tính cách nhà thơ vậy. Mượn cảnh để nói "tình" và trong "tình" lại tả cảnh, đó là sự đan xen khéo léo và linh hoạt. Dù vậy xuyên suốt bài vẫn là nỗi nhớ và sự hoài niệm về tuổi 16 mộng mơ, dầu giờ đây trăng đã không còn tròn và lục bình cũng đã...về nơi bến đậu.

Qua sự mạnh dạn của Trung, Nhung, Cường, tôi tin chắc sẽ còn rất nhiều nhà thơ nữa sẽ xuất hiện, và các bạn sẽ luôn được bạn bè 12A chào đón và cổ vũ động viên kịp thời! Mạnh dạn lên các bạn!

@Sơn, Trà: tôi nhìn thấy thơ của hai bạn đã gần xong rồi đấy! Giờ cái thiếu là một chút vững tin nữa thôi! bắt đầu chưa, ta đăng nhé!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Đọc thơ Cường đã thấy được sự bình yên trong con người của tác giả, trong cuộc sống của tác giả.
Phải có khoảng tĩnh lặng trong tâm hồn thì tác giả mới cảm nhận hết được nét đẹp của vùng quê .Sự bình yên trong cái bâng khuâng của tác giả.
Một chút lãng mạn qua góc nhìn của tác giả , một bức tranh đẹp về một vùng quê, có lẽ tác giả đã ấp ủ lâu rồi nên mới có được ý thơ sáng đến như vậy.
Cuộc sống là ý niệm, và Cường đã chọn cho mình sự êm dịu trong tâm hồn (nói nhỏ chút: cho dù là thanh gươm giữa vườn hoa 12A Hải Hậu, nhưng gươm vẫn sáng).
Nhân đây cũng khuyến cáo chị em ở quê nhà: Đừng thấy bạn Cường đăng đàn mà lôi kéo “dủ dê”, kẻo lại làm mất những tứ thơ trong sáng hồn hậu…
LQS.

t.thienke nói...

Nghệ thuật so sánh được tác giả sử dụng xuyên suốt bài thơ. Nhưng mình thích nhất hai câu:
"Con đò như cánh võng
Chao nghiêng giữa dòng sông"
Một hình ảnh đẹp và nên thơ xứng đáng được đưa vào sách giáo khoa thơ, nếu như cả bài thơ tác giả chú ý đến vần một chút.(Với mình thì chả cần, như thế cũng đã là hay chán!).
Tâm hồn tác giả thật bình yên cả bây giờ cũng thế. Thật vậy, nếu dòng sông kia có sóng ở đáy sông thì "con đò" có còn được ví như "cánh võng" nữa không?
Còn có tiếc nuối không ư?, có đấy! "mắt tròn trăng mười sáu" mà lại để "bông lục bình trôi xuôi" thì tiếc quá còn gì!
Chúc mừng nhà thơ mới NĐC với hai tác phẩm đầu tay!

DXKhu nói...

Chúc mừng nhà thơ mới của lớp. Giai và Gái lớp 12a đều kinh khủng cả.
Tác giả tiết lộ thêm bối cảnh của tác phẩm đi.

Ngôi nhà chung 12A nói...

Trước kia Cường vào Blog chỉ để đọc, học tập suy ngẫm…rồi cười một mình thế đã cảm thấy vui và sung sướng lắm vì rất tự hào về các bạn của mình. Đến nay Cường mới thấy được niềm vui và hạnh phúc hơn nữa cái cảm giác của người có thơ đăng khi được đọc những lời binh hay, động viên cổ vũ rất chân thành của các bạn trong tập thể lớp 12A. Cường xin chân thành cảm ơn các bạn. Chúc cho tình bạn chúng ta – NNC 12A. Ngày càng cao, cao… cao mãi.
Nguyễn Đức Cường

Ngôi nhà chung 12A nói...

Phải thực sự kính nể Nguyễn Đức Cường, tôi không biết bình thơ nhưng đọc thơ Cường cũng thấy sướng, với tôi Cường là người con trai sướng nhất NNC 12A vì ông bạn luôn được sống và được một rừng hoa đẹp vỗ về gần gũi, Ôi thấy Cường thật là hạnh phúc. Tiếp tục Cường nhé, tác phẩm của Bạn thật giá trị.
Mạnh Toàn

DQTrung nói...

@M.Toàn: Với Toàn như thế là hạnh phúc nhưng với Cường thì chưa chắc đâu?Quan điểm của tớ : Hạnh phúc là thỏa mãn nhu cầu của mỗi người. Nhu cầu của Cường chưa chắc đã giống Toàn? Lý sinh sự 1 chút cho vui.
Chúc mọi người ngủ ngon và có giấc mơ đẹp!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Chiều hôm đó ngồi sau xe Cường mãi mà không phát hiện ra tài năng thơ đang sắp toả sáng, chán cho mình thế cơ chứ!

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com