Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

HOA SE DUYÊN

Đơn vị tôi đóng quân
Vùng đồi xanh ngàn trùng
Xa xa là núi cao
Chân núi khe suối reo
Êm như tiếng ru hời

Một chiều tôi tập trận
Giải lao lên đồi sim
Tình cờ tôi gặp nàng
Nón mê che nghiêng đầu
Lúng liếng má đồng tiền
Bờ vai tròn áo lụa
Tôi hái một chùm sim
Quả mọng tròn chúm chím
Lấp ló sau hoa tím
Run run tôi tặng nàng
Như hiểu được tình tôi
Tay cầm chùm sim tím
E lệ nàng khẽ nói
Nhà em sau rặng tre
Đưa trâu về kẻo tối

Quen nhau từ dạo ấy
Tình yêu như khúc ca
Ngọt ngào và trong sáng
Đậm nghĩa tình quân dân
Tôi màu xanh áo lính
Em áo lụa tình dân
Tôi nhớ bát chè xanh
Từ bàn tay em hái
Trên nương chè em trồng
Nồi sắn thơm nghi ngút
Củ sắn tròn trắng trong
Như tình em trao anh.

LTS: Sau khi đọc và cảm nhận thơ của các bạn Trung, Nhung, Phượng… Các bạn đã thổi hơi thở, nhịp sống vào tâm hồn thơ của mỗi người bằng những câu thơ hay đầy ý nghĩa và đặc biệt là nó bộc bạch thổ lộ rất chân thật tâm trạng suy nghĩ của mỗi người mà đã và đang ấp ủ dấu kín giờ mới được thể hiện rõ ràng ra bằng ý thơ. Đúng thế nhờ có thơ mà tình yêu khó nói bằng lời đã được giải mã bằng thơ thật là thi vị, sâu sắc. Cùng với các bạn đã và đang trong tâm trạng đó Cường liền ngẫu hứng sáng tác hai bài thơ đăng lên để các bạn thưởng thức. Do mới tập làm thơ nên không trách khỏi thiếu sót mong được các bạn góp ý. 

5 nhận xét:

Ngôi nhà chung 12A nói...

Chúc mừng Cường đã ngẫu hứng với hai tác phẩm rất lãng mạn, với bao hình ảnh sống động và những kỷ niệm đẹp của anh bộ đội . Với núi, mây, suối, hoa sim và nàng...

Giữa bộn bề lo toan của cuộc sống thực tại, đọc tác phẩm của Cường Không chỉ có P mà chắc nhiều bạn gái khác muốn được hoá thân vào em gái nhỏ trong thơ để được e ấp nhận những nụ sim tím thuỷ chung .

Nàng trong thơ giờ thế nào rồi Cường? Chia sẻ thêm được kg?

Chúc mừng tác giả nhé!

Minh Phượng

Phong Châu nói...

Thành thật mà nói, tớ sẽ cảm thấy bình thường nếu ai đó nói có thơ của Tr, S, Ph...Nhưng đọc tên tác giả Đức Cường thì tớ thực sự ngạc nhiên.

Không phải tớ không tin Cường có thể làm thơ vì tớ biết tất cả các bạn lớp mình đều có khả năng đó. Ngạc nhiên vì Cường mạnh dạn post bài trên blog lớp mình. Chắc chắn sẽ có nhiều bạn khác, không chỉ mình Cường, đã từng viết 1 cái gì đó nhưng vì chút e ngại (có thể vì chưa ưng ý...) mà vẫn dè dặt tham gia.

Hãy học tập Cường đi các bạn (như Phượng, Nhung, Trung... vậy). Rồi các bạn sẽ thấy mình làm được
nhiều hơn những gì mình nghĩ đấy.

Đừng tự đặt ra giới hạn cho bản thân mình!

Tớ sẽ đọc kỹ 2 bài thơ của Cường rồi cảm nhận sau đấy nhé.

DQTrung nói...

@Cường: Quả là quá vui và quá bất ngờ vì sự xuất hiện của Cường. Xin chúc mừng bạn, một tân nhà thơ mới của lớp 12A chúng ta. Tớ sẽ ngẫm thật kỹ 2 tác phẩm của bạn trước khi đưa ra những cảm nhận.

Ngôi nhà chung 12A nói...

Thơ Cường “hiền” như con người của tác giả vậy, hiền như “cục đất” Hải Hậu vậy.
Thực sự tôi cũng bất ngờ, cái bất ngờ chính là lần đầu tiên bạn ra mắt blog bằng 2 bài thơ rất ấn tượng. Tôi cũng đã cảm nhận được chất lãng mạn của Cường qua nụ cười “lành như con gái”. Và bây giờ đã được kiểm chứng.
Bây thơ là sự trần tình của tác giả về một thời quân ngũ, hẳn là kỷ niệm đẹp trong sáng. Đó là hình tượng cô thôn nữ và chàng lính thư sinh vụng về của thuở ban đầu. Nhưng có lẽ trên hết là tác giả nhớ tới tình cảm quân với dân, và tác giả đã mượn hình ảnh cô thôn nữ để bộc bạch tình cảm của mình với những người dân nơi mình đóng quân.
Lời thơ mượt mà đằm thắm như khúc nhạc nhẹ ru lòng người nhớ về với thời trai trẻ, thời màu xanh áo lính.
Xin chúc mừng tân nhà thơ 12A. Phát huy Cường nhé.
LQS.

Ngôi nhà màu xanh nói...

He he! Ông Cường này nghiền ngẫm, âm thầm nghiên cứu và ôm blog của lớp lâu rồi đây. Chắc không chịu nổi nữa mới ra mặt xuất hiện. Có lẽ mỗi khi xuất hiện một nhân vật mới trên blog ta phải tổ chức cái lễ nhỉ. Không có nhẽ... lại lặng thinh?
Chúc mừng ông Cường đã đẩy được cảm hứng thơ lên cao trào và cố gắng động viên chị em ở quê nhà tham gia nhiệt tình, đang hè mà. Chúc mừng, chúc mừng.

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com