Thứ Hai, 8 tháng 8, 2011

MỘT MÌNH

MỘT MÌNH


Một mình cạch với cốc bia
Một mình ngồi uống giữa bao bạn bè
Một mình gặm nhấm nỗi buồn
Một mình ta vẫn ngẫm riêng một mình

***


Một mình đối mặt bên đời
Giữa đời hối hả biết người nơi đâu
Một mình em những đớn đau
Một mình em vẫn một mình yêu anh

Anh đi những nẻo cùng nơi
Mang theo anh cả một đời của em
Lỡ nào anh bỏ bên đời
Trái tim trong trắng lời thề yêu thương

Trái tim em nhuốm đắng cay
Trái tim em đã chứa đầy vết thương
Khi buồn thổn thức nghe tim
Chẳng cần anh máu vẫn hồng đấy thôi!

***

Một mình em lại một mình
Cạch bia lại uống một mình với em
Chẳng cần anh chẳng cần ai
Bên đời đời vẫn bên em một mình!


(Thấy bạn Nhung uống bia một mình ở nhà bạn Huyền sau trận bóng chiều qua,
 cảm xúc chợt đến, P ghi lại  chia sẻ cùng các bạn, mong được chỉ giáo!)



8 nhận xét:

Ngôi nhà màu xanh nói...

Phượng ơi hay lắm, mình khâm phục đấy. Nhưng cứ thấy buồn buồn thế nào... chả hiểu được

Phong Châu nói...

Lần này mình mới được "mục sở thị" cảnh uống bia 1 mình của Nh. và sau đó là công việc... của Ph.

Hôm trước là "vòng xoay", hôm nay lại "một mình"

Thật đáng ngưỡng mộ Ph!

Sơn à,

Một mình thì liệu có "vui"?

Ngôi nhà chung 12A nói...

Một mình thì phải buồn chứ Sơn? Vui sao được đây!

Hì! Chỉ là liên tưởng thôi mà, nếu như thế này ...thì thế nào... ấy mà, một góc nhìn khác về cuộc sống muôn màu!

Vậy Sơn uống bia một mình có buồn kg?

Ngôi nhà màu xanh nói...

Với lớp mình uống bia luôn có mọi người và có Phượng. Nên chưa có cảm giác một mình buồn.

Nhưng tôi thấy thương cô bé với cốc bia, còn anh chàng nọ đáng trách quá. Trả hiểu gì cả, mang cả trái tim người ta để lung tung thế sống sao nổi.

Ng.Nhung nói...

Ơ! Nhung cứ ngỡ đấy là cốc nước lọc cầm lên uống hóa ra cốc bia!
Vậy là vô tình lại tạo thành "chất xúc tác" khơi nguồn cảm hứng cho các nhà thơ rồi!Thế mới thấy tự hào về bạn mình quá!

t.thienke nói...

Một mình gặm nhấm nỗi buồn với cả bia ư? Thế thì làm sao mà hết mồi được. Có mà mồi...Thạch Sanh.(Hì hì)
Nhạc phim Bao Thanh Thiên có câu:
Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm.
Đấy, rượu cũng còn chẳng ăn ai huống hồ là bia với chả bọt!
Quay lại bài thơ, mình thấy hai câu này bạn P làm rất hay và mình làm thêm hai câu cho nó thành một bài 4 câu , tác giả nhé:
"Anh đi những nẻo cùng nơi
Mang theo anh cả một đời của em"
Nay anh trả lại cho em
Đời anh với cả Đời em , còn gì!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Ơ ! Mình cứ viết theo thói quen ngẫu hứng bút tre, mong các bạn chỉ giáo!

Lần sau đi đâu mình cứ ngồi cạnh Nhung ! Hihihi

MP

Ngôi nhà chung 12A nói...

Thơ P bắt đầu có những "góc cạnh". Những góc cạnh của người phụ nữ với một chút bất cần:
Chẳng cần anh chẳng cần ai
Bên đời đời vẫn bên em một mình
Cái sự bất cần từ nơi sâu thẳm của người phụ nữ làm câu thơ trở lên "lành lạnh tê tái"
Khi buồn thổn thức nghe tim
Chẳng cần anh máu vẫn hồng đấy thôi.
Nhưng đằng sau sự bất cần ấy là sự đắng cay buồn tủi đến nghẹn ngào:
Một mình em những đớn đau
Một mình em vẫn một mình yêu anh...
Chỉ thế thôi là tác giả đã lột tả được những "sắc cạnh" trong tâm hồn người phụ nữ.
Tác giả cũng đã biết sử dụng phương pháp tượng hình tượng thanh. Từ "cạch" trong thơ đã tạo ra thứ âm thanh khô khốc, lạnh lùng đến day dứt.
Nếu như "Một mình" của Thanh Tùng là tâm trạng da diết trong nỗi nhớ của người đàn ông thì "Một mình" của Minh Phượng như con dao trong tim người phụ nữ.
Có thể nói P đã bắt đầu có bước chuyển mới trong phong cách thơ.
Xin chúc mừng phong cách mới.
LQS.

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com