Thứ Tư, 17 tháng 8, 2011

Khung trời bình yên

Trời khuya tĩnh cảnh thả câu
Mặt hồ nước phẳng trời sâu gió lùa
Trăng nhìn cá lội đong đưa
Nghiêng qua cành lá nhẹ đua cánh cần

Dế liu riu gọi xa gần
Dưới làn nước nhẹ cựa cần, nhấp phao
Nhâng lên lôi lẹ ánh sao
Chỉ nghe khe khẽ rơi vào không trung


Lặng người trong ánh bập bùng
Ngẫm đời chao đảo cuối cùng bình yên
Tụ lại những đấng anh hiền
Tu bao khổ luyện lên tiên ông rồi.

Chén rượu nâng cạn đi thôi
Đặt ly tâm sự một thời bình yên
Ước sao luyện được thành tiên
Không phải sống thời biến thiên bây giờ.

PS: Bài thơ được ra đời với khung cảnh mấy anh em rủ nhau đi câu xa. Bỏ lại sau lưng cái ồn ã của cuộc sống cùng chèn rượu, nồi cá om với tiết trời mát nhẹ, không gian tĩnh lặng. Mọi người ngồi tâm sự với nhau không ai nghĩ đến quay trở về với cái thực tại đời thường.

6 nhận xét:

Ngôi nhà màu xanh nói...
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
DQTrung nói...

Đọc xong thơ Sơn tôi thấy nhẹ nhàng và sảng khoái quá!
Sơn luôn tạo ra sự bất ngờ thú vị: Từ "Giấc mơ thần tiên" đến " Chiều tan học" Sơn đã góp phần tạo ra làn gió mới trong phong trào thơ ca của lớp (Nếu không chắc gì chúng ta đã được thưởng thức " Dại khờ nhân đôi"???). Vừa qua Blog lớp có vấn đề: Thơ Sơn bị hoá phép thành văn xuôi. Sơn không chịu khuất phục và bây giờ thì Sơn đã đăng được bài. Xin chúc mừng nhé!

Là người theo dõi tác phẩm đầu tay đến khi đọc " Khung trời bình yên" Trung cũng không thể nhận ra đó vẫn là Vũ Sơn. Bất ngờ và ngưỡng mộ lắm. Ông trưởng thành nhanh quá, ngoài học ở CLB của ĐXK ông có còn bí quyết gì không chia sẻ đi.

Ai cũng mong một " Khung trời bình yên" nhất là trong bối cảnh nền kinh tế VN như thế này Sơn ạ!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Được ngồi thư giãn buông cần thả câu trong một không gian yên tĩnh, thơ mộng thì thú vị biết bao. Trong khung cảnh “trăng thanh, gió mát” lại có “rượu”, có “mồi” cùng ngồi đàm đạo với ban hiền, thỉnh thoảng lại nghe những chú “dế” tấu lên khúc nhạc đồng quê thì mọi âu lo, ưu phiền của đời sống thực tại đều hoá thành mây khói bay mất. Giá như có thêm “tiên nữ” hầu rượu thì lên “tiên” ông Sơn nhỉ !
NĐC.

Phong Châu nói...

Tôi thích câu này:

Nâng lên lôi lẹ ánh sao
Chỉ nghe khe khẽ rơi vào không trung.

Chỉ có người trong cuộc mới hiểu, Sơn nhỉ!

Ngôi nhà chung 12A nói...

@Trung - Chỉ có hành động là thực, giá trị tinh thân là cảm nhận.
@Cường ơi tôi nghĩ tiên ông thì cần tiên bà thôi chứ không lại như thiên bồng nguyên soái mất.
@Phong trâu tôi ngẫm thấy Phong nói có nhắc đến khía cạnh ẩm thực hay sao nhỉ.
thank you!

DQTrung nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com