Thứ Hai, 8 tháng 8, 2011

Chiều tan học

Một chiều tan học, tôi chờ nàng bên phố.
Góc chợ Đông Biên hai đứa hai xe
Nhưng nàng bảo, chỉ một thôi anh ạ
Tay dắt một xe, tay kia tôi với nàng.


Con đường về, sông trải ngút hàng thông
Gió luồn kẽ lá riu riu hỏi nhỏ
Có phải họ, hai người đã yêu nhau?
Nàng khẽ xích gần ôm tôi nhẹ.


Thả hồn tôi, chỉ còn dòng suy nghĩ
Sao để đường kia cứ mãi dài theo
Tôi nín thở bởi bao điều không dám
Chỉ sợ nhỡ rồi, mất nàng trong phút giây.

Và chỉ sợ có một cơn gió lạ
Thổi bay mất hai tâm hồn hai ngả
Như hiểu tôi, nàng ghì chặt lại
Hai  con người, sam cặp gắn thành đôi

Làm thời gian lắng lại ngừng trôi,
Con đường trước mặt nhòa trong hơi thở
Chỉ còn rõ nhịp đập của đôi tim
Dẫn hai người vào khung trời ước vọng.

Khúc nhạc tình tôi đưa nàng tới
Đoạn cuối con đường nơi bến đợi
Cạnh dòng sông chải tóc nàng chờ
Đã nhắn nhủ rằng, tình yêu tôi ở đó...

9 nhận xét:

Ngôi nhà chung 12A nói...

Nàng của Sơn bây giờ thế nào rùi?

Chúc mừng tác giả với bài thơ với bao ký ức thật đẹp!

MP

Phong Châu nói...

Theo như tôi biết thì ngày xưa Sơn ko có yêu ai.

Chính xác là có 1 ty "đơn phương".

Hóa ra ông bịa à?

Hienmax nói...

Phong ơi ngô nghê lắm, ngày ấy ông cũng như tôi thôi, biết gì mà nói. Ta ngồi nghe đi!

Ngôi nhà màu xanh nói...

Phượng ơi, tôi pha chút cho sinh động thôi. Chứ thật không phải thế đâu nhỉ.

Ng.Nhung nói...

Thời thơ mộng của họ đẹp quá nhỉ!
Hienmax, Phong! sao hồi ý các ô chậm nhớn thế!

t.thienke nói...

Không biết đây có phải là bài thơ khởi đầu cho phong trào "Thơ mới" của lớp ta chăng, mà tôi thấy bài này nhà thơ dùng những hình ảnh thật táo bạo. Nói thật chứ, cố nhà thơ Xuân Diệu nếu còn sống chắc cũng cố mà tìm hiểu xem tác giả là ai.

Hienmax nói...

@Nhung: không biết Phong thế nào chứ mình đến giờ thấy tiếc rồi (tuổi học trò qua đi đơn điệu quá, thấy kỷ niệm của bạn bè lại chạnh lòng). Nhưng thú nhận là đã có những khoảnh khắc thả hồn theo một vài bóng hồng nào đó nơi sân trường.

Tặng các bạn khổ thơ đầu trong bài thơ của mình về mùa hè:

"Xin một lần được trở lại hè xưa
Phượng đỏ thắm sân trường đầy khắc khoải
Anh lặng nhìn thời gian đang bước vội
Lướt qua em, bóng dáng của một thời..."

Ngôi nhà chung 12A nói...

Cái hay của thơ Sơn là làm cho những người đàn ông mà cụ thể là đàn ông 12A nuối tiếc về quá khứ.
Vẫn là những hoài niệm nhưng lần này pha chút hiện tại nên thơ trở lên da diết hơn, nghe như có hơi thở của con tim.
Sơn đã biết truyền tải những cảm xúc của mình trong thơ nên thơ Sơn luôn tạo ra được cảm xúc đa chiều cho người đọc. Đấy cũng là sự thành công của người làm thơ.
Mong rằng Sơn sẽ nuôi dưỡng cảm xúc ấy để mọi người được thưởng thức trong sự nuối tiếc.
LQS.

DQTrung nói...

@Sơn: Cám ơn Sơn đã tạo ra một làn gió mới trong thơ ca của lớp ta. Đọc thơ theo thể loại này mình thấy nó "vào" lắm Sơn ạ. Theo mình Sơn đã góp phần tạo ra sự "Phá cách" cho Kế đấy.
Tiếp tục phát huy nhé Sơn!

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com