Hãy tắt đi mùa hạ nồng nàn. Cho hoa phượng thắp trong đêm rực lửa. Và con đường học trò ngày ấy mãi mãi còn trong hoài vọng xa xôi.
Xa cành rồi sao đỏ thế phượng ơi! Nỗi nhớ chẳng nguôi đong đầy trong mắt, khoảng trời nghiêng tiếng ai cười trong vắt, mắt học trò đen láy gửi về ai.
Ảo ảnh nhạt nhoà thoáng hiện chơi vơi của một thời không một lần gặp lại - Thời cắp sách và cái thời mê mải tìm nỗi buồn trong kí ức vu vơ.
Nước mắt ngọt ngào trong mong mỏi đợi chờ... Ngược trở lại - ôi thân thương biết mấy. Thời gian qua đi rồi mới thấy Tuổi Học Trò mơ mộng như thơ.
7 nhận xét:
Tiếc thật, chẳng biết tâm tư ai thế nhỉ?
Vu vơ thế thôi. Có lẽ một vài bạn cũng có tâm tư đó.
Đúng là các vị đang vu vơ, tôi đọc lên thấy ...vu vơ hết cả người!!!
Mấy cha bình loạn rùm cả lên mà chẳng xưng danh chút gì. Ai đọc xong cũng thấy đúng tâm trạng........ là đúng thôi.
Không ký
Xem lại mình đã xưng danh chưa mà kêu mấy cha.
Đánh quả tù mù thế mới hay, để cho thiên hạ tha hồ trổ tài ngoại cảm...
T.H: Đúng là kỉ niệm không bao giờ lặp lại! Rất cám ơn BLL đã có ý tưởng thú vị và chuẩn bị công phu cho ngày họp lớp, để 12A chúng ta sẽ có thêm những kỉ niệm thật đẹp, thật đáng nhớ.
Đăng nhận xét