Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

KHÁT VỌNG

   Con người luôn bị chi phối, hoặc bị cuốn vào bởi tất cả những gì gọi là cuộc sống. Hay nói cách khác, con người luôn bị trôi theo dòng chảy cuộc đời.
   Trong dòng chảy cuộc đời ấy, sẽ có lúc có những điểm rơi. Điểm rơi ấy có thể là sự thăng hoa, nhưng có thể là sự lắng chìm đến tận cùng sâu thẳm, và có khi điểm rơi lại tích tụ là những khát vọng, khát vọng đến cháy bỏng…

KHÁT VỌNG I

Cho tôi một chút xa xôi
Để tôi trở lại một thời ấu thơ
Lặng nghe trong tiếng ầu ơ
Tìm trông dáng mẹ hát ru thuở nào
Góc sân bến nước bờ ao
Bụi tre gốc lúa đi vào tim tôi
Đêm khuya vẳng tiếng mưa rơi
Ngẩn ngơ tôi nhặt tiếng cười của em
Sông quê nước chảy êm đềm
Thuyền xuôi bến đợi, trăng nằm chờ sao
Chân người, tiếng lá lao xao
Đường xưa lối cũ gầy hao lối mòn…

Cho tôi một chút ngóng trông
Để tôi nhớ, đến bóng hồng của tôi
Cho tôi một chút, cho tôi
Thấy yêu thương, với cả trời thương yêu…

KHÁT VỌNG II

Nỗi đau nào chẳng phải là nỗi đau
Anh gồng mình đi tìm những nỗi đau
Bởi tận cùng nỗi đau là niềm hạnh phúc
Thiêu cháy rụi những đam mê trong thổn thức
Sóng cuộn trào để lại bãi phù sa
Góc bình lặng là bão tố đi qua…

Ru lòng mình đi em hỡi
Khi bước đường gập ghềnh những gian truân
Và cuộc đời chỉ là dấu chấm hỏi…
Nụ cười nào che đậy được thế gian
Khóc riêng ta, thét gào trong thác lũ
Quay quắt lòng mình ta trở về lối cũ
Giấc mơ xa là khoảng trống mênh mông
Dẫu có đếm hết các vì sao trên trời cao thăm thẳm
Hay nhặt lá vàng rơi rụng cuối chiều đông
Thì vẫn thế, em ơi đời vẫn thế!

Trong giá rét…
ta thắp sáng ngọn lửa hồng
Cho riêng mình,
phải thế không em…
LQS.

3 nhận xét:

NT nói...

Sinh như một bản tình ca ở cung La thứ. Những nốt nhạc đầu tiên chậm rãi, mơ mộng, thanh thản, êm ả. Càng về cuối thì bản nhạc ấy lại càng cồn cào, da diết, hoài niệm, nhớ nhung...
Một chút của Sinh sao nó xa thế, nó mênh mông thế, nó như níu kéo một điều gì đã ở xa lắm rồi. Tất cả những con đường, dòng sông, những lời hát, như chỉ để tô thêm cho bước chân dĩ vãng, như tôn thêm nỗi nhớ, như tô thêm một cuộc tình mang nhiều ảo ảnh...
Sinh như bản tình ca không có nốt cuối.

t.thienke nói...

Hôm trước thầy ra HN, DQTrung có gọi điện nhưng tôi bận không ra tiếp thầy được. Nay đọc được hai cái Khát vọng của thầy, tự hỏi không biết có phải đấy là dư âm của chuyến du Bắc vừa rồi không?

Thuha nói...

Đọc thơ xong ai cũng ước ao được là “Bóng hồng” của tác giả. Chưa thấy tác giả trả lời câu hỏi ở trên? Nếu đúng như thế thì đề nghị tác giả tiếp tục du Bắc để chúng tôi được thưởng thức Khát vọng III, Khát vọng IV, V, …

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com