Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

NHẬT KÝ NHỮNG NGÀY THẤT NGHIỆP


Hành trang vào đời là  đồ thị hình sin, cách kẻ tam giác thế nào cho đẹp, một vài mẩu thơ…cứ như vậy bước vào đời thản nhiên, bình dị, tinh khiết để rồi sống bản năng, học bản năng, yêu bản năng, sinh con bản năng…

Mùa Hạ với nước sấu, sinh tố, nước mía, bia hơi lại “thèm” mùa Đông với ngô nướng, cafe nóng, bánh gối, lẩu, rượu sake âm ấm. Mùa Xuân với những mầm non, chồi, lộc lại thèm sắc Thu úa vàng. Cứ như vậy cuộc đời đi tìm kiếm những điều đôi khi ở chính con đường mà ta đang đi…


Đang thành công với nghề tự nhiên lại muốn thất nghiệp để rồi những ngày thất nghiệp ấy thực sự tìm thấy mình, tìm thấy những tình cảm bạn bè, tìm thấy cả những đôi mắt óng ánh dưới trăng…

Bắt đầu những ngày thất nghiệp bằng một buổi sáng dậy muộn, ăn sáng muộn, trà tươi muộn, kết thúc buổi sáng bằng ván cờ tướng với chú hàng xóm. Buổi chiều đọc sách. Thời gian hình như trôi rất chậm…Những ngày tiếp theo được nối tiếp với vô vàn những sự kiện: Tiễn Trà – Tiệc, mùng 1/6 - Tiệc, mấy bạn ĐH thấy thất nghiệp – Tiệc, mấy chú em thấy ảnh rỗi – Tiệc…
 16/6
Hienmax: Này. Lên tôi ăn trưa
Toàn: Uh. Đợi tý nhé
Khu: Đi xem cây cảnh không?
Toàn: Uh
Bắt đầu một ngày bằng món ăn gà lôi bữa trưa và ốc ương buổi tối với người bạn vô cùng dễ thương của Hienmax. Mình cũng hiểu thêm tại sao Khu nhà mình lại cưa đổ Nhung…

17/6
Hienmax: Này Nhung về Cầu Giấy rồi đấy. Hôm nay gọi các bạn ăn trưa chào mừng sự kiện này.
Toan: Ok.
(Cảm động với hành động này của Hiền vô cùng vì với các bạn gái Hiền thật là chu đáo quá!)-Chính nhẽ tên này phải là con gái…

Những ngày tiếp theo:
Hienmax: Này. Đi chơi Đường Lâm hay Phủ Thành Chương không?
Toàn: Ok.
Bắt đầu buổi trưa với gà đồi, ếch xào xả ớt. Kết thúc bằng hình ảnh nhạt nhòa của Phủ Việt

Tự nhiên lại thèm được đạp xe đạp trên những con đường nhỏ từ Đông Cường đến phố Đông  Biên để rồi đến chợ được ăn bánh đúc, bánh đa, được ăn ốc mút…Tự nhiên lại thèm ra Yên định ngồi Hồ huyện uống nước rồi tạt qua quán bánh chưng Bà Thìn. Tự nhiên lại thèm nem nắm, thèm cá khoai nấu với củ ngà, …Mà cá khoai quê mình có khi ngon và mềm hơn một nụ hôn ý nhỉ?...Tự nhiên thèm thấy bóng ai lóng lánh dưới trăng, thèm được nhảy cầu trường Đảng như những đứa trẻ. Tự nhiên thèm được ngồi dưới một góc cây ngắm cánh đồng lúa chín, ngắm những cánh diều mà bạn Tâm kỳ công làm….Cho tôi một vé đi tuổi thơ tôi đi.

Có cần đi làm không nhỉ? Cũng chẳng cần biết nữa. Có lẽ cứ tận hưởng những gì mà ta đã, đang và sẽ làm đi nhỉ? Để sang Đông nỗi nhớ Hạ chỉ  là thoáng đâu đây? Ta phải vui lên mới được…

P/s: Mình thường  giấu những lời chúc trong ngăn bàn. Nhưng thật sự xin cảm ơn các bạn. Đặc biệt Hienmax, Trần Toàn đã cộng tác trong suốt thời gian mình thất nghiệp nhé. Cám ơn các bạn đã đọc những dòng cảm xúc không đầu không cuối, lõm bõm, đứt đoạn!
  

Xin trân trọng cảm ơn!
NT

23 nhận xét:

Nguyễn Thu Hà nói...

Cánh đàn ông thất nghiệp "sướng" thật đấy!Một ngày cứ trôi qua với ngủ-ăn- chơi và thả hồn theo những j mình nghĩ đến.Ước j kiếp sau mình sẽ là...họ???
Còn với phụ nữ thì thất nghiệp ư? khối việc phải làm - như mình đây những tháng hè -thất nghiệp- nhưng lại thấy nhiều việc vô cùng, làm cả ngày ko thấy hết. Thất nghiệp kiểu phụ nữ chắc mình muốn đi làm cả đời ko muốn về hưu luôn...
@Toàn; Chỗ nào bán vé đi tuổi thơ mua luôn hộ mình nhé!

Ng.Nhung nói...

Lâu rồi mới thấy ô NT bày tỏ trên blog!
Vậy ra đang thất nghiệp hay tranh thủ tận hưởng thời gian gối đấu!Cũng hơi xáo trộn 1 chút về mặt tinh thần nhỉ!Con đường lớn rộng mở phía trước ô phải phấn chấn lên chứ!
@Hienmax: Hôm ăn trưa có lệnh triệu tập cấp tốc ấy là kết nạp thêm nhân khẩu mới vào quận Cầu Giấy! Cảm ơn TB nhé! được gọi ra chào hỏi chưa kịp hiểu mô tê gì!(sao ô NT dám phát ngôn thế nhỉ...haha!!!)

Hienmax nói...

Bài viết thật đẹp với những dòng suy nghĩ tinh khiết! Đọc bài của Toàn tôi bỗng thấy giật mình: hóa ra trước đây mình đã sống quá khuôn khổ mà bỏ mất cái phần bản năng!

DXKhu nói...

Rất bản năng, NT ạ.

Suy nghĩ, tâm trạng và sự chia sẻ của người gần 40 tuổi. Hầu hết chúng ta đều thế, những nghĩ suy về quá khứ và quê hương...

DQTrung nói...

Sao tôi thích cái cảm giác thất nghiệp của Ngọc Toàn này thế.

Vu Quang Huy nói...

Đúng là một bài viết rất NT, giàu cảm xúc.
Đúng cuộc đời là những tháng ngày nối tiếp nhau dài liên tục. Khi ta lớn lên ngoảnh đầu lại nhìn hồi còn nhỏ mới thấy quý, mới thấy đẹp biết nhường nào. Khi ta để tuột mất cái gì mình đã có và muốn có mới thấy tiếc...

Đôi khi trong cuộc đời thỉnh thoảng có một sự đứt đoạn nào đó lại mở ra một chu kỳ mới, thuận lợi hơn, tốt đẹp hơn...

Suy nghĩ của mỗi người luôn thay đổi theo thời gian và các điều kiện khác nữa. Đọc bài viết của Toàn thấy có một thực tế có quá nhiều sự thay đổi, có cái thay đổi cho phù hợp, nhưng cũng có cái thay đổi làm cho người ta nuối tiếc và cũng có những cái thay đổi làm cho ta có thời gian nhìn lại mình một cách chân thực hơn. Nhưng nổi bật trong nhiều sự thay đổi đó vẫn là chúng ta luôn được sống trong vòng tay của bạn bè, những lúc vui buồn có nhau. Đấy mới là những điều đáng quý cần nâng niu NT nhé.

NT ạ đôi khi được đóng vai thủ môn đúng trong khung trhành mà đẩy được thật nhiều cú sút đó cũng là một vài khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống tuy nhiên cũng hơi vất...

Chúc Chàng râu kẽm calisto NT luôn vui!

t.thienke nói...

Trong dòng đời hối hả ngược xuôi, mấy ai có được cái khoảnh khắc chiêm nghiệm về bản thân,về quê hương, về cuộc đời.. như thế này.Chia sẻ với ông N.Toàn những dòng nhật ký thật "bản năng gốc" với một giọng văn thật sự khoan thai.

Ngôi nhà chung 12A nói...

@Hà: Đàn ông có hàng trăm ngàn nỗi khổ khác. Đừng có ước là chúng tôi. Mình đang cố mua vé đi tuổi thơ đây mà khó quá.
Nhung: Đang phấn đấu mạnh ý chứ. Cảm ơn Nhung! Hôm nào có khi bảo ông Hiền có người bạn nào khác tôi với ông Khu lại đi ăn để học hỏi kinh nghiệm ông ý :P
Hiền: Độ này ông cũng đã phá cách một chút rồi đấy chứ. Nhưng nó còn ít quá...
Trung: Còn nhiều chương trình lắm ông ạ. Cố gắng tham gia 1 lần.
Huy: Cám ơn Huy đã chia sẻ. Huy viết cũng hay
Thằng tuổi Tý sao nhiều người yêu thích thế nhỉ. Ke ke.

ĐNN nói...

Có cả cá khoai nấu với củ ngà á? Miềng chưa ăn bao giờ.

Cá khoai sao lại giống nụ hôn được nhỉ? Ngon hơn nhiều chứ. Hehe.

Ngôi nhà chung 12A nói...

@Kế: Cám ơn Kế đã động viên bản năng!
@Nam: Ngon hơn nhiều à. Kaka. Mà hội Hải Bắc xa quê vừa thành lập đấy. Cũng do Hienmax làm chủ tịch kiêm thủ quỹ. Mong Nam tham gia. He he
NT

Hienmax nói...

@Nam & Toàn:
Nụ hôn đặt cạnh cá khoai à??? Có lẽ nào dân Hải Bắc lại...thế nhỉ?
Không có chủ tịch với thủ quỹ nào ở hội Hải Bắc đâu, vui thì tụ tập thôi.

@Toàn: phá cách và bản năng không giống nhau, cần bàn thêm. Vụ này cần có sự tham gia của Trung đấy!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Hổ non NT ơi? Bài viết tạm được mà sao những ngày chú nói đều có Anh nhỉ hay là Anh cũng thất nghiệp chăng? sướng đây. Hì
Mà chuẩn bị chương trình tiếp theo thì đừng quên tuổi Tý già kiêm xe ôm hạng sang này nhé.
@ Hiền: xã tôi cũng chuẩn bị thành lập hội hay mời Chú về làm chủ tịch nhỉ vì Chú nhiều kinh nghiệm.Hahaha
Mạnh Toàn

Ngôi nhà chung 12A nói...

@Hiền: Thực ra viết đoạn ý cũng không để ý lắm nhưng không sao. Cũng là cách so sánh mới. Hi hi.
@Mạnh Toàn: Anh vẫn tín nhiệm chú mà. Kaka. Hôm qua định đi Đường Lâm mà buổi trưa chú lại không ra Tô Hiệu ăn cơm. Hic
Có khi dần dần cho ông Hiền làm chủ tịch Huyện luôn cho tiện nhỉ. Ke ke

Ngôi nhà chung 12A nói...

Ngọc Toàn ơi trưa mai ăn cơm ở đâu nhỉ? Gà lôi hay chim giời?

Cáí cảm giác thất nghiệp mà lại là thất nghiệp "mất dạy" - P đã từng trải qua. P cũng đã có cả những thất bại thảm hại trong công việc cũng như tình cảm, dưng mà nếu ngày ấy không "mất dạy" thì bây giờ P ra sao nhỉ? Chẳng mất đi cái gì sất mà ngược lại ta lại có một bài học kinh nghiệm nhớn mà chẳng ai dạy ta cả, thật đấy NT ạ!

Mỗi lần đi ăn với NT về là P lại học hỏi thêm được ở bạn ý thật nhiều điều, mà trong mấy bài đăng của P cũng có ý tưởng của NT gợi ý đấy!

Nhớ gọi P khi đi ăn trưa đấy nhé! hihihihi!

Minh Phượng

DQTrung nói...

@Ngọc Toàn: Ok! Khi nào bàn về bản năng hay phá cách Trung sẽ tham dự. À này, Hienmax phát biểu: "hoá ra trước đây mình đã sống quá khuôn khổ mà bỏ mất cái phần bản năng". Nếu bây giờ Hienmax sống bản năng hay phá cách 1 chút thì ntn nhỉ?

Ngôi nhà chung 12A nói...

@Phượng: Phượng chọn nơi tụ tập đi. Mình độ này mất tín nhiệm chuyện ẩm thực nghiêm trọng. Hic. Phượng nói "thảm bại" trong tình cảm và công việc tự nhiên tò mò và muốn học hỏi kinh nghiệm quá. Mình cũng có ý tưởng gì đâu. Chuyện phiếm thôi mà.
Cám ơn Phượng nhiều nhiều!

@Trung: Độ này ông đi công tác nhiều quá. Hôm nào bố trí ta bàn chuyện này đi nhỉ? Ông Hiền ông ý chờ đợi lắm...
NT

Ngôi nhà chung 12A nói...

Toàn à, bây giờ mình mới biết là Toàn cũng đang thất nghiệp giống mình. Mình cũng đang tận hưởng hết sức thoải mái những ngày này, bởi khi bước vào guồng quay mới không dễ gì ta có thể dừng lại. Mà có thất nghiệp mới có thể viết được bài viết khi đang thất nghiệp hay đến thế.
Toàn à, sao ông giống tôi thế, đó là thich đi xe đạp (à mà hơi khác một chút là tôi thích ngồi sau xe đạp) đi lòng vòng khắp nơi, nhưng mà thật tiếc bây giờ chẳng ai chịu chở mình bằng xe đạp cả, ôi xe đạp ơi!
Trà

Ngôi nhà chung 12A nói...

@Trà: Có lẽ một dịp nào đó ta tổ chức một tour bằng xe đạp quanh xã nhỉ :D. Mình sẽ đèo Trà :D. Chúc Trà tiếp tục thưởng thức những khoảng lặng nghề nghiệp.

Trân trọng!

Ngôi nhà chung 12A nói...

@ NT: Mình đang mơ về cái ngày đó đây, mơ về nơi xa lắm,...
@ NT, Hiền, Trung: Khi nào các ông bàn về phá cách và bản năng nhớ thông báo kết quả nhé.
@ Hiền: Nếu bỏ mất cái phần bản năng hóa ra ông mới là một nửa của con người à?
Trà

DXKhu nói...

Khi nào mấy ông này (cho tớ vào nhóm này với) không viết blog và comment thì chính là lúc "Phá cách", còn bây giờ đang phát biểu, nói năng tùm lum thì đúng là "Bản năng" đấy.

Hay là ngược lại nhỉ?

Ngôi nhà chung 12A nói...

Trà ơi. Ông Hiền ông ý còn mất và rơi vãi nhiều thứ lắm. Thế nên không được một nửa đâu. Ông Hiền mới là 1/4 con người thôi :P

NT

Hienmax nói...

@Trung: đang sống bản năng hơn rồi đấy, mà như thế này vẫn chưa gọi là phá cách hả?

@Trà: bỏ mất phần bản năng thì mình vẫn là con người chứ bác sĩ, sao lại chỉ một nửa, có điều như thế là đã bỏ mất nửa phần giá trị cuộc sống nhỉ

@Toàn: có những thứ mất đi thật nuối tiếc, nhưng cũng có những thứ mất đi lại thấy nhẹ người. Đã kể với Toàn câu chuyện "Napoleon ba phần tư" chưa nhỉ?

DQTrung nói...

@Hienmax: Qua khái niệm về "phá cách" của Trung, Hiền đã thấy Hiền phá cách chưa? Chúc Hiền luôn hạnh phúc và mãi là biểu tượng của Ngôi nhà chung 12A.( Hôm trước nếu Hiền không tỉnh chắc Trung không về được đến nhà).
@NT: Hôm nay là ngày cuối cùng trong chuỗi ngày thất nghiệp của Toàn. Chúc Toàn bước sang môi trường làm việc mới thật thành công!

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com