Thứ Tư, 6 tháng 4, 2011

Ký ức tuổi học trò

Hoa phượng nở rồi,mấy chú ve rả rích
Trang giấy trắng đã kín dòng mực tím.
Lời lưu bút cũng chứa đủ tuổi học trò,
Để ngày ra trường gửi lại phấn trắng bảng đen.

Ngưỡng cửa Đại học nặng tình khách xa quê,
Người đi, người ở biết bao giờ gặp lại.
Dòng sông níu kéo cuộc đời cứ trải mãi
Cứ lớn dần lên cùng thêm bao kỷ niệm.



Giờ trở lại mái trường , gặp các bạn xưa cũ,
Vẫn những gương mặt ấy có thêm phần xuân sắc.
Vẫn sân trường xưa ngồi đọc sách bên thềm,
Gió hè hiu hiu thổi tràn ký ức xanh.

Trong giây phút đứng chờ ai, hình bóng cũ đâu rồi
Người ở phương xa không về nên vắng cả góc sân.
Thôi đành gửi lại những ký ức xưa đẹp,
Để khi về vẫn còn nhớ ... kỷ niệm vui.

3 nhận xét:

Ngôi nhà chung 12A nói...

Một bài thơ thể hiện tình cảm rất thật của tác giả.
Tiếc là mình ko có "bóng hình cũ" "để khi về vẫn còn nhớ..."
Đây là hạnh phúc. Nhớ chia sẻ cho mình nhé.
LQS.

Ng.Nhung nói...

Tớ cũng thấy vậy! sẻ chia cùng mọi người đi S nhé!

Ngôi nhà chung 12A nói...

Cô bé ngày xưa cuối buổi thầm hẹn kín,
Góc sân trường gặp nhau chẳng nói gì.
Ánh mắt nhìn nhau, chỉ biết:" đó là yêu thì phải"
và chia tay mỗi người một suy nghĩ.

Không biết,nhưng chỉ hiểu đó là yêu
Học và yêu hai điều suy nghĩ bị lẫn lộn.
Sau này ngẫm yêu nhiều hơn học,
Cuối cùng học kém, yêu cũng chẳng được gì...

Hai người chia tay đặt chữ học lên số một
Để học xong yêu cũng mất nhiều nhiều
Mải mê cuộc sống học... yêu quên hết cả
Để lại hai người đi hai hướng, hai phương.

Nhưng rồi, số trời định mệnh ta gặp lại,
Ánh mắt xưa, suy nghĩ đó không còn.
Cái thủa... dại dại khờ khờ thiếu một nửa,
Để đó chỉ giữ là kỷ niệm xưa.

Gặp nhau nhìn lại thủa dại khờ!

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com