Em đã đi dọc con đường chiều
thu
Vẫn cô đơn giữa ồn ào phố
nhỏ
Mải miết đi để mong rằng nơi
ấy
Anh đứng chờ dù chỉ chút mong
manh
Em vẫn mải miết đi về phía
ấy
Phía chân trời rực đỏ ánh
hoàng hôn
Nóng bỏng lặn dần mong
manh vụt tắt
Mặc khoảng tối về xoá dấu chiều
thu
Em vẫn mải miết đi về phía
ấy
Phía có anh nơi khoảng tối
dần tan
Mong manh nghĩ và ước dù chỉ ước
Được tựa vào anh - đích đến
trong đời!
(Tranh sưu tầm)
(Thời điểm hiện tại muốn ước nhiều thứ quá,
Và tôi muốn cất tất cả những điều ước đó thông qua
tình yêu - đề tài bất tận
mọi thời đại!
Một chút cảm nhận chia sẻ cùng mọi người,
làm giàu thêm tâm hồn và giảm áp lực cuộc sống!)
Tg. ltmp
0 nhận xét:
Đăng nhận xét