Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012


THU


Thu giấu mình,
sau những cơn mưa vội vã,
Trút ưu phiền
         gánh nặng thời gian
Không nồng nàn
         mùi hoa sữa
Chẳng se lòng vương vấn gió heo may
Ngập ngừng, vơi đầy
   hơi thở
xao xác chiều về
heo hút  con đường nhỏ
        lãng đãng sắc hoa
Bảng lảng 
        một góc trời
Nhịp sống vẫn hối hả
             chẳng của riêng ai…

           Thu thấm đẫm đôi vai gầy của mẹ
           tần tảo một đời
           Thu trầm ngâm trên mỗi bước cha đi
           một đời gian khó
           Thu quay quắt, em lặng lẽ bên đời
Lặng lẽ đi về
          thăm thẳm chiều thu…
                                LQS.

2 nhận xét:

Phuong nói...

Thu trong thơ Thầy Sinh đầy mâu thuẫn trong một cơ thể thống nhất.

P chẳng biết bình thơ như Thầy, chỉ cảm thấy Thu trong thơ của Thầy mặc dù 'ưu phiền" "giấu mình' nhưng vẫn " nồng nàn" "vương vấn";
Đôi khi vẫn biết chậm lại: "ngập ngừng" trong vòng quay "hối hả" của cuộc sống để chiêm nghiệm lại sự "tần tảo của mẹ"; nỗi "trầm ngâm" của "cha" ... qua 40 năm cuộc đời của chính tác giả chăng?.

Sự mâu thuẫn của nàng Thu trong thơ của tác giả thể hiện ở sự "quay quắt" đáng sợ quá...!


Chẳng biết có cảm được thơ của Thầy Sinh theo như ý Thầy không? Thôi thì dưới góc nhìn của tôi cứ mạnh dạn bình loạn cho Blog của lớp mình bớt cái lạnh lẽo của thời bão giá xăng dầu tăng, và thời lạm phát hủng hoảng chẳng biết khi nào tới đáy (Theo dự báo của VOV GT VH thì đáy của cái sự gọi là khủng hoảng kinh tế đến tận 2015 cơ các bác ạ!).

Vì vậy tôi mạn phép có ý kiến thế này : "Hãy nhóm lên ngọn lửa tinh thần trong chính mỗi trái tim Blogger 12A, và hãy nhóm lên ngọn lửa trong mỗi trái tim bạn bè" được không ạ?

Có một câu rất hay trong tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao mà P thấy chia sẻ với mọi người vào thời điểm này khối người thấy thích và thấy tâm đắc đấy, tôi trích cho các bạn cùng đọc nhé :

(Có giàu có sang, có làm nên ông cả bà lớn nữa, chết cũng không ai gọi là "cụ lớn mả" ! Lão sống có đến hơn năm mươi rồi mà chưa thấy một cụ lớn mả nào sống sót! Chỉ có cái mả, cái mả đất. Ai chết cũng thành cái mả, say sưa chết cũng thành cái mả, lo gì ? Cứ say!)

P thấy thời buổi này, đọc và chiêm nghiệm lại tác phẩm Chí Phèo thấy thấm thía vô cùng, các bạn cứ vận dụng rộng ra trong bối cảnh hiện tại thấy nhiều điều thấm thía lắm – Góc nhìn nho nhỏ của P chia sẻ cùng các bạn.

P chúc các bạn luôn mạnh khoẻ, vui vẻ, hạnh phúc và luôn vững vàng trong mọi hoàn cảnh! (Hì câu này P cũng tự chúc mình).

Cảm ơn Thầy Sinh với bài thơ rất hay.

LTMP

Phong Châu nói...

Thơ Thầy phản ánh trung thực tâm tư, suy nghĩ của con người thầy.

Đầy mâu thuẫn nhưng rất người!

Đăng nhận xét

lop12ahaihauk30.blogspot.com