Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

NGẪM CÁI SỰ ĐỜI

NGẪM CÁI SỰ ĐỜI

        Cả năm tất bật để rồi cuối năm lại …tất bật. Nghĩ ra thấy mình giống như chiếc lá trong dòng cuốn của cuộc đời. Một con người, một số phận như biết bao con người và số phận khác…
       Giờ đây khi mà cái khoảng khắc giao thời giữa năm cũ và năm mới sắp đến, giật mình nhìn lại mình, một thân phận nhỏ bé đang tồn tại . Khó thật! Để tồn tại thôi cũng khó. Buông tiếng thở dài mà ngẫm cái sự đời.
Muôn nẻo đường khổ
       Chuyện khổ là chuyện thường ngày của phố huyện, nhất là những ngày cuối năm, thời gian để người ta ôn nghèo kể khổ. Kể cũng lạ, thông thường ở đời có sướng thì có khổ. Thế mà có ai kêu: Giời ơi tôi sướng quá đâu ( hay là người ta kêu nhỏ quá mình không nghe thấy), chỉ nghe thấy: Giời ơi tôi khổ quá
Khổ có dăm bảy đường khổ
Khổ vì nghèo thì đã đành rồi nhưng  giàu cũng khổ ( người giàu cũng khóc)
Thứ dân  khổ là lẽ đương nhiên, nhưng bậc đế vương cũng chẳng sung sướng gì. Khối  bậc đế vương cũng khổ vì lắm cung tần mỹ nữ, cũng khổ vì ko biết ăn món gì cho ngon, đành ăn “mầm đá” , ko biết mặc gì cho đẹp nên cuối cùng cởi truồng để làm trò cười cho thiên hạ ( Bộ quần áo của Hoàng đế)
Còn biết bao thân phận giống mình chắc chắn là khổ rồi, cái khổ nó vận vào thân lúc nào ko hay. Cả đời  cắm đầu cắm cổ  làm nhưng nào có đủ ăn,  chạy ngược chạy xuôi , xoay đủ nghề mà vẫn chưa yên thân. Chỉ mấy miệng ăn cũng đã toát mồ hôi. Ra ngoài ăn mặc bảnh chọe, nhưng lại chẳng có đồng xu dính túi. Lỡ có sĩ diện mời em nào vào nhà hàng thì  trong người như có một lò sưởi (nhiệt độ tăng lên từ lúc em nhận lời cho đến lúc thanh toán. Khổ thế đấy!). Về nhà mà vợ có hỏi tiền để đóng học cho con, tiền đi đám cưới …thì quay mặt chép miệng (đâu dám nhìn): chuyện…nhỏ. Mà chuyện nhỏ là vợ lo, dứt khoát như vậy.Mình đàn ông thì phải lo chuyện lớn. Còn chuyện lớn là chuyện gì thì… chúa mới biết, nhưng chắc chắn ko phải là chuyện nhỏ. Thấy cũng khổ
Biết người ta ăn sung mặc sướng, đi chỗ nọ chỗ kia lại phải phấn đấu chạy theo cho bằng chị bằng em. Rõ khổ
Thấy người ta làm ăn phất lên như diều,thế là cũng đâm đầu làm theo. Lãi chẳng thấy chỉ thấy vốn liếng ra đi …đầu ko ngoảnh lại.Khổ chưa
Thấy người ta chơi chứng khoán trúng, mình lớn xớn chơi theo. Rồi tiền lại mất hút như con mẹ hàng lươn. Đến khổ
Người ta mua đất có lời, biết tin cũng mua. Nhưng…đất đóng băng. Lại khổ
Mà xét cho cùng thì kiếm nhiều tiền để làm gì? Có ai chết mang theo đâu. Sinh ra từ cái lỗ, sống phục vụ cái lỗ, chết thì lại xuống lỗ.Chỉ vì cái “lỗ” thôi nhưng sao cứ phải bon chen ở đời để rồi…khổ.
Tóm lại: Bể khổ mênh mông, quay đầu là bờ.
Biết nhiều…khổ nhiều. Vì thế: biết ít thôi

Vô vàn nỗi buồn
    Có người cho rằng khổ và buồn là một vì đều là buồn khổ. Nhưng tôi cho rằng buồn và khổ là 2 phạm trù khác nhau, khổ thuộc phạm trù vật chất, khổ là bị hành về thể xác , còn buồn thuộc phạm trù ý thức, ý niệm, buồn  bị hành về tinh thần
Buồn cũng có dăm bảy đường buồn.
Buồn vì đất nước còn nghèo, buồn vì còn tham ô, cửa quyền… .Buồn  cho thời thế, thế thời…thời phải thế
Buồn cho đạo đức xã hội bị đảo lộn: cha con anh em chém giết nhau, trò trả thù thầy, thầy gạ tình trò, vợ cắt của …quý của chồng. Buồn cho nhân tình thế thái
Thậm trí có cả những nỗi buồn vu vơ : Hôm nay trời nhẹ lên cao. Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn-Xuân Diệu”
….Đấy là chuyện thiên hạ.
   Còn bản thân mỗi con người sinh ra cho đến khi nhắm mắt xuôi tay là có  vô vàn nỗi buồn…Chỉ lấy một vài ví dụ thôi: Vợ chồng sống với nhau bao nhiêu năm mà vợ đâu có hiểu. Muốn vui vẻ với bạn bè khuya khuya một chút thì vợ lại cằn nhằn: anh đi với bạn nên quên hết vợ con (nào có quên , vẫn về đấy thôi, chứ đâu có về nhà hàng xóm). Muốn câu trò câu chuyện với các em một tí cho đời thêm xanh thì vợ lại dỗi: ngồi với mấy “đứa mắt xanh mỏ đỏ”( đấy là nói quá chứ người ta chỉ đánh chút son phấn ) là chẳng nhớ gì đến vợ ( sao lại không nhớ cơ chứ, lúc đấy mới là lúc nhớ…ko những nhớ mà còn …tiếc).Buồn chưa? Nhưng nếu vợ không quan tâm, thì cũng lại buồn, hay là vợ ko yêu mình nữa. Chắc có thằng nào hơn mình đang tán tỉnh đây, mà mình thì vốn đã kém cỏi trong khi thiên hạ toàn thằng đẹp giai, tài giỏi. Nghĩ mà buồn
Đến cơ quan, bị Sếp mắng , mình lại phải trăn trở…rồi thấy buồn
Nghe có đứa nói xấu mình, cả đêm không ngủ…vì buồn ko hiểu sao nó lại xấu bụng thế.
Bạn bè, có người trách mình…lại buồn vì nghĩ bạn ko hiểu mình
…….
Tóm lại: Nghĩ nhiều…buồn nhiều. Vì thế: nghĩ ít thôi

Thật - Giả lẫn lộn
     Ngày nay khi mà công nghệ ngày càng cao, kỹ  xảo con người đạt đến trình độ của môn nghệ thật thứ 8 thì những thứ giả càng khó phân biệt. Chỉ khi nào người ta dùng rồi thì mới biết là giả. Mà đã dùng rồi thỉ chỉ còn nước dùng…tiếp , bởi bỏ đi thì tiếc. Khổ cái là bây giờ cái gì cũng có thể giả được. Chuyện hàng hóa, thực phẩm giả là chuyện…”phình phường phôi”. Bây giờ là người giả, tình cảm giả….
Câu chuyện thứ nhất: Có cậu em đồng nghiệp, mới hôm trước đến cơ quan, mặt phờ phạc. Hỏi tại sao?  Mẹ kiếp! Hôm qua em bị lừa anh ạ. Sao lại bị lừa,mà ai lừa. Giọng cậu ta buồn buồn: Đêm qua, gặp bạn cũ em nhậu hơi  xỉn , trên đường về nhà gặp em xinh quá, xinh thật anh ạ mời gọi “zui zẻ”, em ko làm chủ được theo cô ta về phòng trọ. Đang lúc hưng phấn, em sờ thấy nó cũng có cái …giống mình. Hoảng quá em vơ vội quần áo phóng xe về nhà, mới thấy mất cả ví tiền. Cả đêm vừa sợ,vừa bực. Mà nhìn ngoài đâu phát hiện được, em cá là nếu anh gặp là anh cũng mê nữa là em.. Giận quá,mắng nó: Cậu đúng là cái đồ dại….mà dại gì nhỉ,ko lẽ là dại trai?    
Câu chuyện thứ hai: Một ông Sếp  vỗ vai một cậu nhân viên: Cậu chịu khó thương con gái tớ, tớ sẽ thương cậu như cậu thương… con gái tớ. Con bé chỉ có chút tật nhỏ thôi,chân đi chấm phảy, mắt nhìn rau gắp thịt,miệng lúc nào cũng cười, đám cưới cười mà đám ma cũng cười. Nhưng được cái nó là… con tớ.
Cậu nhân viên chậc lưỡi, thôi thế cũng được, mình yêu giả nhưng lại được …thật.
Hai câu chuyện trên thật 100%
Còn vô khối chuyện giả mà thật, rồi thật mà giả. Đấy mấy vị chỉ có bằng giả nhưng lên chức như..thật.Rồi có người ăn thật làm giả. Còn hàng ngày ta gặp đầy sự quan tâm, đầy lời nói ngọt ngào: anh ko thương chú thì thương ai…quan tâm như thật,nói như thật, giả dối hết. Tốt nhất ko nên tin bố con thằng nào.
Đem chuyện giả mà nói với mấy ông bác sĩ thì cứ như “nước đổ là khoai”. Thể nào mấy ông cũng lên giọng: Các chú cứ lắm chuyện, giả thì sao. Chúng tớ vẫn dùng hàng giả đấy thôi: nào chân giả, tay giả,mắt giả….
Thì đấy là….Mệt quá,  ko cãi với mấy  cha nữa.
Có hôm mấy anh em đến nhà một anh bạn chơi,trong khi chờ nhậu nhìn bình hoa rồi tranh cãi,người thì bảo hoa thật, người lại nói hoa giả, ko ai chịu thua. Cuối cùng hỏi chủ nhà, nhưng cũng chỉ nhận được cái mỉm cười: đã ko phân biệt được thì thật hay giả khác gì nhau.
Ừ. Đúng là ko phân biệt được thì có khác gì nhau, giống như miếng thịt bò và miếng thịt trâu thôi.
Thật - Giả lẫn lộn. Chấp nhận sống vói lũ

Khôn-Dại mù mờ
      Nhớ câu “Ai lên khôn mà chẳng dại đôi lần”. Đó là là sự khôn dại theo lộ trình, là có dại rồi sẽ nên khôn. Nhưng đấy là chuyện xưa, còn bây giờ Khôn-Dại lại nhiều chuyện cười ra nướcmắt. Ở đời biết ai khôn ai dại. Đấy! Có đứa luôn bị thiên hạ mắng là dại vì ko biết mở miệng, nhưng biết đâu nó lại là thằng “ngậm miệng ăn tiền”.Thế mới là khôn.Có thằng nói thì khôn như ranh, nhưng lại toàn bị người ta xỏ mũi…dại chưa
    Có đứa mang tiếng dại nhưng lại thăng quan tiến chức ầm ầm (Khôn thật)
      kẻ mang tiếng khôn nhưng lại bị “đì” ( Dại chưa, can tội khôn hơn Sếp)
    Đứa dại lại được nhiều người thương (Ai cũng tỏ ra là mình cao thượng, biết nâng đỡ người kém cỏi)
    Đứa khôn lại bị người ta ghét ( Chẳng ai thích những đứa hơn mình)
Thế mới lạ. Mà lạ mới thích…

Hạnh phúc mong manh
       Có rất nhiều quan niệm về hạnh phúc..Hình như họ sinh ra khái niệm đó để an ủi những sinh linh bé nhỏ trên cuộcđời này. Biết bao nhiêu người cả đời đã đi tìm cái gọi là hạnh phúc mà có được đâu.
Sự thực thì hạnh phúc rất mong manh tựa như bong bóng đầy màu sắc, đẹp…nhưng dễ tan.Này nhé:
Muời năm sống hạnh phúc bên vợ, tưởng như đến đầu bạc răng long. Nhưng một hôm, vợ vô tình bắt gặp trong máy của chồng một  tin nhắn (quên chưa kịp xóa) . Tin nhắn trách móc yêu thương ( có thể là đùa).Thế là khó  giải thích ( Khổ thế, tình ngay lý gian).Hạnh phúc lại mong manh dễ vỡ
Ba năm theo hầu Sếp,nghĩ rằng Sếp tin tưởng, thấy hạnh phúc. Nhưng đâu ngờ, chỉ một sơ xuất, xảy ra sự cố nhỏ ( chẳng thấm tháp gì so với công lao mình làm cho Sếp).Thế nhưng lại bị kẻ xấu dèm pha làm Sếp quay lưng lại…Vỡ mộng, hạnh phúc tan biến
Đồng nghiệp thân thiết chén chú chén anh ( Anh em mình là một, sướng khổ sống chết có nhau). Hạnh phúc chưa (đi làm mà có người tâm giao thì còn gì bằng)Ấy là nói thế, chứ khi có quyền lợi  (một trong …hai) , đúng là tạo hóa trêu ngươi, thì anh đi đường anh, chú đi đường chú…hạnh phúc lại chia ngả đôi đường.
      Ôi! Hạnh phúc thật phù du

Công bằng chốn trần gian?
     Thực ra chuyện sướng khổ, vui buồn, khôn dại,thật giả ,hạnh phúc hay bất hạnh…cũng là lẽ thường tình ở đời. Bởi lẽ con người cũng chỉ là sản phẩm, một sản phẩm đặc biệt của tạo hóa.Mà đã là sản phẩm thì phải có cái hay cái dở, cái tốt cái xấu, cái thật cái giả…. Vấn đề ở chỗ là sự phân chia của tạo hóa ko đều, “người ăn ko hết người lần ko ra”,rồi “ kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng”….Mà nào có xứng đáng gì cho cam, nhiều kẻ chả có tài cán đức độ gì nhưng chịu khó luồn cúi rồi xúc xiểm ton hót thế là lên chức lên quyền, bổng lộc đầy nhà, có đứa thì lừa thầy phản bạn nhưng lại cứ phơn phởn ra. Trong khi đó….Nghĩ mà thấy bất công, đem chuyện kể cho anh bạn đồng nghiệp. Anh ta cười khẩy: làm gì có công bằng ở trên đời này. Nếu muốn công bằng đi mà hỏi ông Giời. Lại thế, đã ko chia sẻ lại còn thách . Đã thế, khăn gói quả mướp lên hỏi ông Giời cho ra nhẽ. Được cái ông Giời cũng vui vẻ (ko quan cách như mấy vị quan dưới trần gian). Nghe thần dân giãi bày mới cười khà khà:
“Thì ta đã cho loài người các ngươi 2 sự công bằng đấy thôi: không khí và sự sung sướng.”
Ừ nhỉ! Đúng là ai cũng được hít khí trời mà có phân biệt sang hèn đâu, công bằng, công bằng thật! Thế còn sự sung sướng ?,ngập ngừng hỏi lại. Đến nước này thì Ông cau mày, chắc là thấy kẻ dưới trần ngu lâu dốt bền: Thế ta hỏi ngươi, cái anh Chí Phèo là hạng người nào, có phải là hạng bần cùng, dưới đáy của đáy xã hội ko? Thế mà khi ngủ cùng với con Nở xấu ko ai xấu bằng ở cái lò gạch thì có kém sướng hơn mấy đứa ở khách sạn 5 sao hay 10 sao ko?
À…ra thế, giời ạ. Giời ơi…là Giời ,đúng là Giời
Tuy vậy, vẫn cứ thấy dấm dứt … 
Đành phải nhờ Bao Thanh Thiên đòi lại công bằng,không biết có đòi được không, chỉ thấy:
“Chuyện hôm qua như nước chảy về đông
Mãi xa ta không sao giữ được
Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm…”

Âu cũng là  chuyện lẩn thẩn cuối năm…
LQS.
Kỳ sau: Niềm tin và Những mảnh đời vỡ Read more!

Thơ chúc Tết Tân Mão.2011(t.thienke)


Thơ Chúc Tết Tân Mão 2011
(Mời họa) 
 Tân Mão Xuân nay viết mấy vần
   Thơ Xuân chúc tặng bạn bè thân,
            Công thành danh toại, thêm  yêu Nước
       Chức trọng quyền cao, vẫn quý Dân
      Nước có Tự Do  : Dân Hạnh Phúc,
            Dân "đòi "Bình Đẳng: Nước Bình An!
       Xuân về nâng chén mừng Năm mới 
Đổi Mới, nào ta gắng góp phần.

t.thienke
25 tháng Chạp, năm Canh Dần

Chú thích: 
1.Các chữ Tự Do , Hạnh Phúc lấy từ khẩu hiệu đi kèm với Quốc hiệu nước ta. (Cộng hòa xã hội.......hạnh phúc)
2. Chữ Bình Đẳng lấy từ câu:
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ đã được Cụ Hồ trích dẫn vào trong bản tuyên ngôn 1945.
 3.Chữ Bình An: Lấy từ câu : 
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình An dưới thế cho người thiện tâm
Câu này hay được dán vào trước Hang đá trang trí ở các nhà thờ mỗi dịp Giáng sinh và cũng là câu từ trong Kinh Thánh Đạo Công giáo.
4. Chữ Đổi mới lấy từ khẩu hiệu "Mừng Đảng, Mừng Xuân , Mừng Đất nước đổi mới!". Khẩu hiệu này nghe thì rất vần và dễ đọc, tuy nhiên không đảm bảo tính logic và thứ tự.
Có Nhà báo kỳ cựu (Ô.Nguyễn Hữu Thọ thì phải) phân tích: Mùa Xuân có trước, đến Đất nước rồi mới đến đảng. Têt này đảng được 81 tuổi, không tính tuổi mụ. 
5.Thiệp chúc mừng ở trên được copy trên mạng. Read more!

Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011

XUÂN VÀ TÌNH EM!

XUÂN - EM VÀ ANH

Mùa xuân đến em thêm một tuổi
Tóc điểm hoa thêm đẹp phố phường
Mùa xuân đến anh thêm một tuổi
Tóc vẫn xanh lấp lánh ánh sương!

Em và anh mỗi người thêm tuổi mới
Cuộc  sống  có vui  buồn ấy  lẽ  tự nhiên
Già hay trẻ ngập ngừng không khẳng định
Chỉ ánh nhìn bằng cảm nhận của  trái tim
Chỉ nụ cười và cái nắm tay siết chặt
Gặp vội  vàng và lại vội vàng đi!

Xuân đang đến bên em bên anh
Tóc thêm hoa và sương thêm lấp lánh
Cuộc sống trôi chẳng kịp ngẫm vui bu ồn
Và gặp nhau rồi ta lại vội vàng đi!

Tản mạn ngày cuối năm
LTMP

Read more!

Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

THÔNG BÁO CỦA BLL LỚP 12A (02/11)

MỜI GẶP MẶT ĐẦU XUÂN

Thưa các bạn!

Đã thành truyền thống từ nhiều năm nay, cứ mùng hai tết âm lịch lớp ta lại tổ chức gặp mặt đầu xuân tại một nhà hàng ở Hải Hậu. Từ tết này trở đi, chúng ta sẽ tổ chức buổi gặp mặt đầu xuân luân phiên tại nhà riêng của các bạn ở quê. Năm nay buổi gặp mặt sẽ diễn ra tại nhà bạn Hồng. 
Ban liên lạc kính mời tất cả các bạn trong lớp cùng gia đình về dự đông đủ để cuộc gặp mặt thật ấm áp và ý nghĩa, cụ thể như sau:

Read more!

Thứ Hai, 24 tháng 1, 2011

TRẺ CON BÂY GIỜ

Thỉnh thoảng tụ tập bạn bè hay hội họp gia đình, khi ôn lại chuyện xưa mọi người thường bảo: Trẻ con bây giờ sướng thật!

Này nhé: Ngày xưa mình phải ăn cơm độn; bây giờ chế biến món ăn cả nhà đều lựa theo sở thích của bọn trẻ, thế mà vẫn phải dỗ dành hoặc quát nạt chúng mới ăn cho.
Ngày xưa đi học, sáng dậy sớm ăn cơm nguội rồi đến trường bằng xe "căng hải". Trời rét cắt da vẫn chỉ phong phanh vài manh áo mỏng, mỗi đứa mang một cái bùi nhùi rơm hoặc vỏ lon sữa bò đựng
Read more!

Nhớ bạn!

NHỊP CẦU GÃY
Trời vẫn xanh như rút ruột mà xanh
Cây cứ biếc như vặn mình để biếc
                                                       
                                                     Thi Hoàng

Mặt trời hình như càng ngày càng xa trái đất. Những mầm non mới nhú chào đón mùa Xuân đã phải gồng mình chống rét như những đứa trẻ oằn mình sống qua cơn bão táp…

Chiều cuối năm 2009 đang làm việc thì một cú điện thoại thông báo một người bạn đã phải đi xa…Ngồi thẫn thờ…Mày ơi tao mới gọi cho mày, mày còn hẹn đi uống với nhau…
Read more!

Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011

Tết Sếp

Quá nửa đời người, mình vẫn quanh quẩn cái chức TP quèn ở cơ quan mà theo đánh giá đầy thèm muốn của nhiều người là nơi “nhìn đâu cũng thấy lộc”.

Nhưng ở đây xa quá, mắt ông giời không soi tới nên hót mãi cũng chỉ được tí lộc rơi lộc vãi. Chỉ đủ tiền đi điếu đóm cho mấy sếp lớn, đợt nào may lắm thì dư dả chút đỉnh gọi là, về nhà vênh váo gọi con “ hôm nay ba chở hai anh em đi Thảo Cầm Viên, tha hồ mà xem voi, xem khỉ”. Hãnh diện khiếp!

Read more!

Thứ Tư, 19 tháng 1, 2011

ĐỢI CHỜ...

CHỜ ĐỢI…

     Tự nhủ lòng mình từ giờ đến Tết sẽ không viết bài nữa, bởi mình cũng đã viết nhiều, đăng nhiều. Bây giờ mà viết nữa hóa ra mình thành người tham,vô duyên. Dưng mà khi đọc bài thơ của LTMP , LTTT (Toàn họ L - khủng khiếp thật, Lại đến Lã) lại thấy ko cầm lòng được , thôi thì mình tham một lần nữa, vô duyên một lần nữa chắc cũng chẳng sao, vì thương cảm sự chờ đợi của cô
Read more!

Gửi "ai"

Người như tia nắng hè nóng bỏng
Sưởi ấm hồn tôi những ngày đông
Ánh mắt người dịu dàng đằm thắm
Thiêu đốt lòng tôi người biết không?

Tôi luôn chờ ngóng mãi không nguôi
Ra đứng vào trông chỉ mộng người.
Suốt ngày tha thẩn blog lớp
Thương nhớ mong tìm người đấy thôi...

Read more!

Bổ sung THÔNG BÁO (Phần đón tiếp)

BLL đã có thông báo mời gặp mặt cuối năm, nay bổ sung thêm phần đón tiếp:

1/ Đón các bạn từ xa về Hà Nội, từ 16h00 chiều ngày Thứ 5:

BLL đã ký hợp đồng với Nhà khách Chính phủ La Thành để đặt chỗ nghỉ cho các bạn ở xa; nếu các bạn đến sớm (chiều tối Thứ 5 và Thứ 6) sẽ nghỉ tại Nhà khách La Thành như sau:
- Các bạn từ Hải Hậu và Nam Định: nghỉ tại phòng 103, 105, 107 tại Nhà A (nhà chính, quay ra đường Đội Cấn)
- Các bạn từ TP HCM và Vũng Tàu: Phòng 203, 205, 207 tại Nhà E (vuông góc với nhà A)
- Các bạn Tây Nguyên, Quy Nhơn, Đà Nẵng: Phòng 204, 206, 208, Nhà E
- Các bạn Quảng Ninh, Sơn Tây: Phòng 309, 311 tại Nhà B (đối diện nhà E)
- Các bạn từ các khu vực địa lý khác: Phòng 102, 104: nhà A
- Nếu có người Nhà đi cùng, sắp xếp nghỉ tại khu mới xây dựng (quay ra đường Vạn Bảo, Vạn Phúc)

2/ Thực đơn: Để thuận lợi và hợp khẩu vị, đề nghị các bạn đặt trước món ăn.

3/ Trang phục: Trong không khí trang trọng, trang phục đề xuất là áo dài với nữ, vest màu đen với nam giới.

4/ Thực hành tiết kiệm, khi đến dự buổi gặp mặt, các bạn không mang theo quà tặng và lẵng hoa.

4/ Xác nhận sự tham dự với Ban Tổ chức.

Chào mừng Đại hội XI thành công, phương châm gặp mặt của chúng ta là: Hùng dũng sang trọng!



Thay mặt BLL
Dương Quang Trung Read more!

Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

NGẪU HỨNG VỀ TÌNH YÊU

Gió Đông qua, nắng Xuân về
Lòng em nở rộ mối tình xưa
Rực rỡ đường về mùa Hạ ấy
Thu ngỡ ng àng rằng anh đã xa!

Anh có biết không em đ ã đợi
Gió qua vẫn cứ ngỡ bóng anh
Tiếng lòng thầm trách sao ngày ấy
Gió chẳng nói điều em ước mong

Đông qua Xuân tới Hạ lại Thu
Em  đợi anh và Gió khát khao
Hát mãi bên hè nghe và đợi
Đợi mãi nghe hoài vẫn vắng anh!


Chút cảm nhận đầu xuân v ề t ình y êu,
ghi l ại v à t ặng c ác b ạn c ó c ảm x úc nh ư t ôi!

TG. LTMP

Read more!

THÔNG BÁO CỦA BLL LỚP 12A (01/11)

MỜI GẶP MẶT CUỐI NĂM

BLL lớp 12A kính mời tất cả các bạn thành viên lớp ta về dự buổi gặp mặt cuối năm tại Hà Nội. Cụ thể như sau:

Thời gian:
     11g trưa thứ 6, ngày 21/01/2011
Địa điểm:
     Nhà hàng Đèn lồng đỏ - 19 Nguyễn Công Hoan (từ ngã tư Deawoo đi vào Nguyễn Chí Thanh  khoảng 100m phía tay trái )
Nội dung:
     Gặp mặt cuối năm, nghe thông báo vắn tắt về thu chi quỹ lớp năm 2010, quỹ họp lớp kỷ niệm 20 năm ra trường, mừng sinh nhật tháng 01...
     (Chương trình sẽ kéo dài đến chiều tối, vậy rất mong các bạn chuẩn bị thời gian để có mặt đông đủ. Các bạn ở xa về sẽ có chỗ ăn ngủ đầy đủ)

Thông báo này thay cho giấy mời.

Trân trọng!
BAN LIÊN LẠC LỚP 12A
Read more!

Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

Mừng sinh nhật Cao Nguyên

Hôm nay cuối tuần nên mải chơi, đến giờ BLL mới kết thúc hội ý tuần.

Nhớ rằng ngày 15-01 sinh nhật Vũ Cao Nguyên, chuyên gia phân tích của lớp 12A chúng ta. Dù sao, muộn còn hơn không, có đúng không, các bạn nhỉ.


Chúc mừng sinh nhật Vũ Cao Nguyên
  Cao Nguyên luôn được cánh đàn ông của lớp tôn trọng và ưu thích các bải phân tích, nhất là trong lĩnh vực bóng đá, người có kiến thức uyên bác và trí nhớ tuyệt vời.


Read more!

Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2011

TÌNH XUÂN

TÌNH XUÂN

       Trong không khí toàn Đảng, toàn dân đón chào Xuân Tân Mão, chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XI. Hòa chung không khí đó là sự sôi động trong Ngôi nhà chung 12A, Mỗ tôi đây cũng thấy rạo rực, phấn chấn. Mới thấy Blog cũng có những cung bậc tình cảm như đời người vậy, cũng “nồng nàn” say đắm, nhưng cũng giận hờn để rồi có lúc lại “ dở dang”, nhưng sâu thẳm là  niềm mong mỏi cho “vừa lòng” nhau…Một chút  tình xuân thuộc cõi riêng tư ,của ai đó trong quá khứ, hiện tại và tương lai…

NỒNG NÀN
Nồng nàn em đến bên tôi

Read more!

Thứ Năm, 13 tháng 1, 2011

HẠNH PHÚC LÀ GÌ?

Sống trên đời ai mà chả mưu cầu hạnh phúc, mục tiêu tối thượng của đời người!

Thế nhưng bảo ai đó định nghĩa hạnh phúc là gì thì chắc nhiều người sẽ chẳng cắt nghĩa được. Mình sống hết cả nửa đời rồi, vẫn rứa.

Trong vốn hiểu biết eo hẹp của mình, tôi thử đưa ra đây vài ví dụ:
Read more!

Thứ Tư, 12 tháng 1, 2011

Thêm nhiệt cho “lửa12A” những ngày đông giá rét!

                                                         "  Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
                                                          Đình tiền tạc dạ nhất chi mai"

10h tối:  loay hoay mãi mới dọn được cái “ổ” bên ghế đệm, vừa chui vào như trong cái kén, yên tâm nằm đọc sách, trả lại cho mình cái thói quen trước ngày Blog “xâm lấn” thì có tin nhắn. Khỉ thât, lại bán đất bán SIM đây, ra khỏi chăn ngại quá! Nhưng có chuyện gì thì sao, ai nhắn ko được gọi lại thì vợ con mất ngủ, nghĩ thế liền lò dò chui ra khỏi chăn. À, là ông bạn cùng lớp: 

-Blog sao mấy hôm nay im ắng thế, như sắp có bão lớn ấy?

Read more!

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

TẢN MẠN

QUA MỘT NGÀY…VUI MỘT NGÀY

   Mấy bữa nay anh em SG tất tả chạy ngược chạy xuôi để kiếm cái vé tàu về Quê. Tết nhất đến nơi rồi mà cũng chưa lo nổi nửa cái vé. Nghĩ mà thấy tủi thân, bây giờ mình chỉ là “ sức ngắn, vai hẹp” nên “ lực bất tòng tâm”. 

Buồn, lang thang trên Blog tìm niềm vui…Nhớ bài viết “Hiểu đời” của Ông Chu Dung Cơ, bài viết hay, sâu sắc y như bài của Thủ tướng  Trung Hoa.
Read more!

Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2011

Kỷ niệm về một lần làm trông xe

Chuyện kể ở ĐẠI ĐỘI đêm nay dành cho các bạn 12A  với câu chuyện “Kỷ niệm về một lần làm trông xe” qua bài viết của Vũ Cao Nguyên.
Đêm đã về khuya,  một mình tôi ở trong căn phòng xa HN với cái lạnh buốt mùa đông,. Buồn quá vì tuần này bận không về được nhà với vợ con. Không sao ngủ được lại nhớ lúc chiều online cùng một bạn lớp mình và bạn ấy bảo ông viết bài lên blog đi. Tôi nói là bí quá không biết viết gì. Chợt nhớ đến kỷ niệm gần 20 năm về trước.
Các bạn ạ! (Các đồng chí ạ!)
Chuyện là thế này! Cách đây gần 20 năm, vào năm 1991 khi tôi và rất nhiều bạn bước chân vào Đại học với bao hoài bão ước mơ cho tương lai, với đầy màu hồng trước mắt (sau một thời gian đến bây giờ chẳng thấy màu hồng đâu).

Read more!

Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011

PHÍA SAU NHỮNG TRANG BLOGS...

...là những việc làm thầm lặng rất ý nghĩa của các bạn tôi!

Hôm nay, như bao ngày khác tôi lạ về NHÀ của mình.
Dùng chuột máy tính lăn lên, lăn xuống, đọc lại từng bài viết, ngắm lại từng bức hình, nhìn ngọn nến lung linh và các bức hình bạn tôi chụp đang chạy sống động trên giao diện trước mặt, cảm xúc ngày gặp mặt 20 năm lại ùa về...

Read more!

Thứ Hai, 3 tháng 1, 2011

Tóc dài 12A

Những ngày cuối năm may mắn đưa tôi gặp được người mà ngày xưa, mỗi lần "lắc tóc" biết bao người "lắc lư" trái tim. Huyền vẫn trẻ trung và xinh đẹp như ngày nào, trừ một thứ: Thương hiệu ngày xưa đã được thay bằng "Tóc ngắn". Mời các bạn cùng ngắm và nhớ lại "Tóc dài" của chúng ta sau 20 năm nhé:


Còn đây là "Tóc dài" con đang muốn tranh ngôi "Hậu" của mẹ:

Read more!

Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2011

Chúc mừng sinh nhật Cương và các bạn của tôi - tháng 01/2011

Chào cả nhà!

Có lẽ đây là bài viết đầu tiên của năm mới 2011 cho blog của chúng ta! Cá nhân tôi không muốn mình là người được gắn với cái "trách nhiệm nặng nề" này, nhưng hôm nay là sinh nhật bạn Ngô Kim Cương, tôi muốn nhân đây viết một mẩu tin ngắn gọn thôi, như lời chúc của cá nhân và cả tập thể, cho Cương và cho tất cả những người bạn sinh vào tháng một của lớp A! (Nhung,  Cương, Cường, C.Nguyên, Đức)

Read more!
lop12ahaihauk30.blogspot.com